|
[justify]Một nhà kinh doanh trung niên đem vợ sang Paris. Sau khi đi khắp thành phố mua sắm, ông xin với vợ cho một ngày xả hơi.[/justify]
[justify]Vừa thoát khỏi mụ vợ già, ông đến ngay quán rượu và cuối cùng vớ được một ả gái điếm xinh đẹp. Ả đòi năm chục còn ông thì trả mười. Thế là không thỏa thuận được.[/justify]
[justify]Tối hôm đó ông đưa vợ đến một hiệu ăn sang trọng và ở đó ông thấy ả gái điếm xinh đẹp ban chiều ngồi bên chiếc bàn gần cửa.[/justify]
[justify]“Thấy chưa, quý ông” - ả nói, lúc vợ chồng ông đi ngang qua - Xem ông kiếm được thứ như thế nào với mười đô la tồi tệ của ông?[/justify]
[justify]Cảnh sát điều tra về cái chết bí ẩn của một nhà kinh doanh cỡ lớn, ông ta nhẩy từ cửa sổ văn phòng của ông ta trên tầng 11 xuống. Cô thứ ký dáng thùy mị nết na của ông ta khai:[/justify]
[justify]“Sau tuần thứ nhất, tôi được tăng lương 20 đô la. Cuối tuần thứ 2, ông ấy cho tôi tấm áo dạ hội rất đẹp. Cuối tuần thứ 3, ông ấy cho tôi một khăn choàng bằng lông chồn tuyệt mỹ. Thế rồi chiều hôm đó, ông gọi tôi vào phòng giấy và hỏi tôi có chịu làm tình với ông không. Tôi bảo tôi bằng lòng và nói thêm rằng, vì ông rất tốt với tôi, nên ông chỉ cần trả tôi 5 đô la, mặc dù tôi tính tiền cho mọi đàn ông khác trong văn phòng là 10 đô la. Đúng lúc ấy ông nhẩy ra ngoài cửa sổ”.[/justify]
[justify]3. Ông nói về ai?[/justify]
[justify]Luật sư bào chữa nói về bị cáo, thân chủ của mình:[/justify]
[justify]- Trước mặt quý tòa là một người cao thượng, có giáo dục, trung thực, tỉnh táo…[/justify]
[justify]Bị cáo ngắt lời luật sư và nói với tòa:[/justify]
[justify]- Thưa tòa, ông luật sư này thật không tốt. Tôi thuê ông ấy để ông ấy bênh vực tôi, vậy mà từ nãy ông ấy lại toàn nói về ai đó khác.[/justify]
[justify]4. Mỗi tháng 2 lần[/justify]
[justify]Chồng đặt báo xuống, nhìn vợ nói: “Anh đọc thấy ở Braxin, phụ nữ trả nam giới bảy đô la mỗi lần nam giới nằm với họ. Cái lợi ấy ta chẳng nên bỏ qua. Anh sẽ đi chuyến tàu biển gần nhất”![/justify]
[justify]Vợ kêu lên: “Em đi với anh”[/justify]
[justify]- Anh cần em làm gì kia chứ? – chồng phản đối[/justify]
[justify]Vợ cãi: “Em muốn xem anh sống thế nào với 14 đô la mỗi tháng”[/justify]
[justify]5. Theo trí nhớ[/justify]
[justify]Grace và Mary học cùng một trường. Cặp đôi này vừa có một kỳ nghỉ hè hết sức thú vị tại một miền quê. Tại đó họ còn làm quen với một họa sỹ tài ba cũng đang đi vẽ cảnh nông thôn. Ít lâu sau, trở về thành phố, họ nhận được nhận lời mời của ông họa sỹ này đến xem cuộc trưng bày tranh của ông ta.[/justify]
[justify]Lúc họ đến gần một bức tranh khỏa thân vẽ hết sức táo bạo. Grace không thể không nhận thấy cô gái trong tranh giống hệt cô bạn gái Mary của mình.[/justify]
[justify]- Mary, cậu hổn hển- Bức tranh này giống hệt em, chẳng lẽ em lại làm mẫu khỏa thân cho ông ấy?[/justify]
[justify]- Tất nhiên là không – Mary đỏ mặt lắp bắp- hẳn là ông ấy vẽ bức tranh dựa theo trí nhớ.[/justify]
[justify]6. Bất lịch sự[/justify]
[justify]Sau cuộc đi săn, huân tước Duffingham về nhà có phần hơi sớm hơn thường lệ và thấy phu nhân Duffingham đang trong tư thế tội lỗi cùng với người bạn thân nhất của huân thức là Ngài Archbald Carpley.[/justify]
[justify]Huân tước Duffingham đứng sững lại ở giữa cửa phòng ngủ, lớn tiếng quát mắng vợ về sự không chung thủy. Giọng gầm thét, ông nhắc lại cho vợ nghe là ông đã cứu bà ra khỏi cuộc sống thảm hại trong khu phố lầm than của thành phố London, đem đến cho bà kẻ hầu người hạ, áo quần và đồ trang sức đắt tiền như thế nào….[/justify]
[justify]Vì phu nhân Duffingham khóc như mưa như gió, ngài huân tước bèn chuyển cơn giận giữ sang người đàn ông mà ông vẫn đinh ninh là bạn: “Còn ông nữa, Carpley, ít nhất ông cũng có thể ngừng lại trong khi tôi đang nói chứ”![/justify]
[justify][/justify]
[justify]7. Quán tính[/justify]
[justify]Ba giờ sáng, hai vợ chồng nhà nọ đang ngủ. Bỗng bà vợ ngủ mê kêu ré lên:[/justify]
[justify]- Chết rồi, chồng em về![/justify]
[justify]Ông chồng tỉnh ngay dậy, quơ vội quần áo nhảy ra cửa sổ[/justify]
[justify]8. Mấy lần?[/justify]
[justify] Trong lúc xem triển lãm gia súc trong một chợ quê cùng chồng, bà vợ kênh kiệu hỏi một trong những người nuôi bò đực là mỗi tuần họ cho bò của họ làm cái chức năng giống đực của chúng mấy lần:[/justify]
[justify]- Khoảng 4-5 lần, người chủ bò trả lời.[/justify]
[justify]Quay sang nhìn chồng có vẻ khỉnh bỉ bà nói: “Anh thấy chưa, bốn hoặc năm lần chưa phải đã là nhiều nếu so với những con loại xuất sắc”[/justify]
[justify]Hiểu ra là mình đã góp thêm vào cái thói dằn vặt chồng của người phụ nữ kia, người nuôi bò đực vội nói: “Tất nhiên là không bao giờ chúng tôi đưa cùng một con bò cái vào 2 lần liền”[/justify]
[justify]9. Gậy ông đập lưng ông[/justify]
[justify]Lúc chồng đi làm, cậu con trai lên bốn nói với mẹ: “Lúc mẹ đi vắng, bố đưa chị sen lên gác và…”[/justify]
[justify]Mẹ cậu ngăn lại, bảo: “Để tối, lúc bồ về con hãy kể nốt”[/justify]
[justify]Trong bữa ăn tối hôm đó, bà ta nói: “Bobby, bây gờ con có thể kể nốt câu chuyện”[/justify]
[justify]Vâng, bố đưa chị sên lên gác và làm giống như mẹ làm với bác Charlic lúc bố đi câu cá ấy”[/justify]
[justify]10. Con gái vâng lời[/justify]
[justify]Mẹ cô dâu có một số quan điểm cổ hủ về hôn nhân, và bà truyện dạy cho con gái:[/justify]
[justify]- Đừng bao giờ để chồng con nhìn thấy con hoàn toàn khỏa thân- bà khuyên- bao giờ con cũng phải mang một thứ gì đó trên người.[/justify]
[justify]- Vâng thưa mẹ - cô gái vâng lời đáp.[/justify]
[justify]Sau khi cưới hai tuần, cô gái cùng chồng sắp sửa lên giường thì anh chồng hỏi: “Em yêu, trong gia đình em có ai bị tâm thần không đấy?”[/justify]
[justify]- Theo em biết thì không – cô gái trả lời- tại sao anh lại hỏi như vậy?[/justify]
[justify]- Có đấy- anh chồng đáp- Chúng mình cưới nhau đã được hai tuần lễ vậy mà đêm nào em cũng đội cái mũ tồi tệ ấy lúc nằm trên giường.[/justify]