Anh đến và đi như một cơn gió thoảng qua…nó vô tình hay vô hình như chính anh người mà em yêu duy nhất…..
Một ngày tình cờ như mọi ngày anh bước vào cuộc đời em lặng lẽ và nhẹ nhàng nhưng lại khiến trái tim em rung động,,,,nhưng rồi một ngày mưa anh bước đi mà không ngoảnh đầu qua lại ko nhìn em người mà an từng yêu, từng thương khóc,,, rớt từng giọt nước mắt vì tình yêu đã tan…cơn gió ấy đã đi, ra đi mãi mãi….
Giờ đây anh đã không còn thuộc về em, không còn là của riêng em….mà là của một người con gái khác, người mà anh đã lựa chọn….từ bỏ em mà bước sang một hướng khác….nơi đó không có em…
Khi anh ra đi, rời bỏ em. Em chỉ còn bít câm nín…. em đã khóc nhưng những giọt nước mắt đã ngừng rơi vì em nhận ra một điều…..Trong tình yêu… không có gì là mãi mãi bất tử…tình yêu cũng có lúc phai nhạt dần rồi mất đi như cơn gió từ khi nào mà chúng ta không nhận ra hay không hề biết…
Tình yêu kết thúc là một khởi đầu hoàn toàn mới….một tình yêu mới sẽ đến khi ta biết từ bỏ và chờ đợi….Đôi khi em đã phải biết ơn anh rất nhiều vì đã buông tay em ra…để em biết mùi vị của tình yêu và bắt đầu một cuộc sống mới không có anh….một tình yêu khác đang đợi em ở một nơi nào đó…….nơi đấy em không biết nhưng em tin rằng sự chờ đợi không bao giờ cho con người ta phải thất vọng….
Cuộc sống mà….không phải khổ đau nhìn quá khứ mà hãy hy vọng về tương lai….Quá khứ chỉ là cái mà chúng ta cần xem xét lại để nhớ và cười thật tươi còn tương lai hạnh phúc, thành công đó .mới chính là cuộc sống mà ta đáng phải có được……….