Tốt nghiệp một trường trung cấp nghề, nhưng giờ ở các trường nghề đào tạo nhiều nên rất nhiều người thất nghiệp. Tôi cũng nằm trong số đó. Ra trường một năm rưỡi không có việc làm, cứ vất vưởng làm thợ hồ rồi thợ xây.[/size] [size=3]
Năm 27 tuổi, tôi tình cờ đến xây một công trình phụ cho vợ chồng chị ấy, hơn tôi 7 tuổi. Chồng chị đi công tác nước ngoài còn chị làm giám đốc một xưởng chế tạo máy. Lân la dò hỏi, chị biết tôi có chút tay nghề nên chị bảo tôi làm hồ sơ vào và chị nhận vào xưởng của chị. Mừng vui không kể xiết, tôi biết ơn chị vô cùng, nhưng đưa phong bì thì nhất định chị không lấy.[/size] [size=3]
Làm được hai tháng, chị thấy tay nghề của tôi khá nên cất nhắc tôi lên làm quản lý một nhóm thợ, không phụ công chị, tôi cố gắng chăm chỉ làm tốt, chị hài lòng lắm nên hay gọi tôi đến nhà trao đổi công việc.[/size]
[size=3][/size] |
Ban đầu chị em thân thiết nên có gì khó khăn chị cũng giúp đỡ, mẹ tôi bị bệnh nặng, chị đưa hơn 100 triệu đồng để thuốc men cho bố tôi và đưa bố tôi ra bệnh viện hiện đại nhất ở Hà Nội để điều trị.
Nhưng từ lúc đó, chị rất hay gọi tôi về nhà chị để bàn công chuyện, chồng chị đi vắng 4 năm nên nhiều khi tôi rất ngại, nhưng vì ơn chưa trả hết nên tôi đành phải đến nhà. Rồi một lần chị bị ốm, tôi đã đến để nấu cháo cho chị ăn, chị đã ôm chầm lấy tôi, không kìm chế được tôi và chị ấy đã lao vào nhau….[/size] [size=3]
Từ đó đến nay đã 2 năm rồi. Tôi cạn kiệt sức lực vì phục vụ một người như chị ấy. Tôi muốn giải thoát, nhưng mỗi lần tôi tỏ ra xa lánh thì chị lại đay nghiến rằng tôi là người vô ơn, rằng không có chị thì tôi vẫn vất vưởng làm thằng thợ xây, rằng nếu không có chị thì mẹ tôi đã không thể qua khỏi…[/size] [size=3]
Tôi muốn giải thoát để còn lập gia đình, nhưng chị không buông tha, tôi đang có bạn gái thì chị bắt tôi phải chia tay, chị còn đe dọa sẽ tố cáo tôi vì tội ăn cướp của chị 100 triệu kia nữa. Tôi hoang mang lắm, tôi nên làm gì bây giờ?[/size]