mình xin kể một câu chuyện mà mình là một trong những " nhân vật chính"
mình lên xe buýt lúc 10h và tới nhà lúc 12h trưa. mình ngồi vào qán nước chờ người nhà xuống đón. lúc đó trưa rất nắng và nóng. có một cậu bé bán vé số khoảng 10- 11 tuổi gì đó đi lại. bình thường thì mình thấy những người ăn xin và bán vé số đều nghỉ qa trưa. đi tới qán nước thì cô chủ qán gọi vào định mua mấy vé. cậu bé đi dưới nắng nóng vậy àm ko có mũ hay áo khoác gì cả. nhìn những đứa trẻ khác bây giờ được ăn no ngủ ngon với bố mẹ tự nhiên mình thấy chột dạ……. mình rất muốn cho tiền cậu bé nhưng sợ mọi người lại bảo" thằng này sinh viên mà cũng tỏ vẻ " nên mình mua 1 tờ 5k , mình đưa tờ 100k. cậu bé bảo : ko có tiền để thối. mình nhờ chú ngồi bên cạnh đổi 2 tờ 50k. mình đưa 50k . cậu bé nói tiếp : cũng ko có tiền để thôi. thế là mình phải đứng dậy đi đổi. cô chủ qán nói vui : thằng này bán vé số mà để khách đi đổi tiền luôn. mình đổi đc tiền lẻ và đưa cho cậu bé 10k và bảo thôi đừng thối.( có lẻ cậu bé ko nge). đến lược cô chủ qán mua. cậu bé nói 1 câu mà mình nhớ mãi : CÔ MUA 1 TỜ THÔI NGHE. cô chủ qan ngạc nhiên : ủa. thằng này lạ ghê, họ thì bảo mua nhiều nhiều, nó lại bảo mua 1 tờ.. cậu bé nói : CÔ MUA 1 TỜ ĐỂ CÓ 5K THỐI LẠI CHO ANH NÀY ( MÌNH), CHỨ MUA NHIỀU THÌ CẢ 2 ĐỀU PHẢI THỐI LẠI. hình như trong giỏ của cậu bé ko có 1 nghìn nào cả……. cậu bé đưa lại mình 5k… mà mình bảo thôi. ngồi suy nghĩ hồi lâu.. tự nhiên nhiều em còn nhỏ đã phải đi kiếm tiền……. lúc đó còn ngồi nghỉ viễn vông: ước gì mình có thật nhiều $$$$$ để giúp đỡ đc những người khó khăn….. nhưng thực tế vẫn là thực tế..
qa câu chuyện này mình hy vọng rằng khi ra đường các bạn gặp những người nghèo( mình chỉ dám tin vào trẻ em và người già) mình hãy cố gắng tạo cho họ niềm tin vào cuộc sống . nếu như chũng ta ko có nhiều tiền thì hãy giúp đỡ họ 1 cái bánh mỳ hoặc là chai nước nhỏ. mặc dù giá trị ko lớn nhưng mình tin nó sẽ là một động lực giúp họ vương lên trong cuộc sống………….
,văn chương lủng cũng, các bạn đọc bỏ qa.thanks 3congratz3 3congratz3