[size=3]Là khi đi cạnh nhau, anh nắm tay em thật chặt… Không đơn thuần như một thói quen, cũng không phải là cái nắm tay chỉ chạm được vào thể xác. Đó là sự chở che, giúp em cảm nhận đủ sự bình an, tiếp sức, như một khúc hát khe khẽ không cất thành lời: "Yêu, là cùng chung bước trên con đường… ".[/size]
[size=3]Đơn giản, vì anh yêu em…[/size]
[size=3]Là khi, cuộc sống nhiều áp lực từ công việc, những mối quan hệ khiến em mệt mỏi, cáu gắt vô cớ, anh vẫn luôn là người lên tiếng trước, bất kể ai đúng ai sai. Có những lúc, em giận hờn như một cô bé mới lớn, cứ ngỡ, người yêu mình là một người đàn ông trưởng thành có thể giải quyết tất cả. Đến lúc mọi thứ êm đẹp mới hay rằng, đôi khi, chưa chắc những người đàn ông khác có thể làm tốt như anh.[/size]
[size=3]Đơn giản, vì anh yêu em…[/size]
[size=3]Anh không phải là mối tình đầu của em, nhưng những xúc cảm ở bên anh lại quá khác biệt. Đó là cảm giác không hồ nghi, để những yêu thương thấm dần vào mạch máu. Đó là khi lần đầu được ngồi đối diện với gia đình anh, nghe về những lời đầy tự hào của bố, khi nhắc tới em…[/size]
[size=3]Đơn giản, vì anh yêu em…[/size]
[size=3]Nên em biết, anh sẽ ủng hộ và ở bên những quyết định của em trong cuộc đời. Bờ vai anh có thể chưa đủ vững, nhưng nó là dành cho riêng em tựa vào bất kì lúc nào, để thấy mình không đơn độc khi cuộc sống còn có quá nhiều những thách thức…[/size]
[size=3]Đơn giản, vì anh yêu em…[/size]