[justify] [justify]Em sẽ không chọn anh làm người đàn ông của cuộc đời mình đâu. Không phải bởi anh chưa hoàn mĩ. Em biết mình cũng thế và không đòi hỏi ở anh quá nhiều.
Mà bởi vì anh đã không cho em tin vào tình yêu anh dành cho em.
Anh đã không giữ lấy em khi em cần một bàn tay níu kéo.
Anh không đủ mạnh mẽ để nói với em rằng: Anh cần em ở lại, anh cần có em…
Em nhiều người đàn ông sợ nói ra những lời yêu thương níu giữ với cô gái mà anh ấy đã ngỏ lời yêu vì cho rằng như vậy nam tính của mình sẽ giảm đi. Anh đâu biết rằng chỉ cần điều đó thôi em đã có thể đi cùng anh đến suốt cuộc đời.
Chỉ cần điều đó thôi em đã thấy anh đàn ông và mạnh mẽ biết bao trong mắt em. Em không cần đâu một tình yêu nồng nàn, say đắm… nhưng em cần bờ vai anh đủ mạnh để che chở cho em và cho em tin vào sự bền vững trong tình cảm anh dành cho em.
Nhưng em không tìm thấy!
Đáp lại là sự nhạt nhẽo, hờ hững đáng sợ. Em ghét tình yêu kiểu đó lắm anh à! Em hiểu: Anh đã không làm như vậy bởi anh đã chưa thực sự Yêu em.
Hoặc anh đã không dẹp được lòng kiêu hãnh, sự sĩ diện bản năng để đến với em một cách chân thành nhất.
Dù là lý do nào em cũng sẽ dừng lại bởi đơn giản chúng ta chưa tìm được sự đồng điệu thực sự trong tâm hồn.
Em sẽ không nuối tiếc đâu vì em đã yêu anh như lòng em muốn thế!
Với một cô gái khác em, anh hãy yêu như chưa yêu lần nào.[/justify]
[/justify]