Em ơi! bây giờ còn gì để nói với nhau nữa không em nhỉ?. Tất cả đã hết, nếu còn phải chăng chỉ là một kỷ niệm buồn? Anh thật sự không hiểu em đang muốn gì đây nữa?. Anh thấy thật mệt mỏi khi hết lần này đến lần khác, em luôn làm cho anh hy vọng rồi chính em lại làm anh thất vọng, anh luôn nói yêu em nhưng anh chẳng bao giờ em quan tâm đến anh muốn gì và nghĩ gì nữa?. Em không có thời gian dành cho anh, song chẳng lẽ cũng không có cả thời gian nhắn cho anh một mẩu tin nhắn sao em? Bận? Phải chăng chỉ là sự che mắt anh, em nói dối anh chắc chắn một điều là như vậy đấy em ạ, em còn đang dành thời gian của mình cho ai đó kìa, anh thấy thật đáng thương cho em vì tại sao em không dám sống thật với lòng mình, tại sao phải luôn làm người nói dối? Em có thể chia đôi trái tim mình à? Em chỉ nói thế mà em lại chẳng bao giờ thành thật với anh, em luôn coi anh là trẻ con, em tưởng anh không biết gì sao?, tại sao em lại nhẫn tâm đến vậy em? Anh yêu em đâu có đòi hỏi gì đâu, vậy mà em coi thường tình yêu anh dành cho em đã bao nhiêu lần em lẫn tránh anh rồi? Lần này thì không thể em ơi!. thay đổi được gì?, vậy cố níu kéo để được gì đây em?. Anh yêu em rất nhiều, anh nhớ em nhớ vô cùng, nếu mỗi ngày không nhìn thấy em, anh đã xây cho mình nhiều mơ ước về hai đứa, mỗi lần giận nhau anh rất buồn, buồn vì không được nói chuyện với em, buồn vì không gặp được em, anh nhớ những lần mình ở bên nhau, những lần anh đi chơi với em, đi ăn với em…, nhớ rất nhiều, anh chịu đựng cũng vì em, anh thông cảm vì em là người của công việc, anh không nghi ngờ em vậy mà em lại làm anh thật sự thất vọng!. Những lần anh nói thì em cứ “uk”, “oh”, anh luôn cho mình là một người kém cỏi về mặt tình cảm, luôn là một chàng ngố để em phải buồn và đau khổ, nhưng anh nghĩ không phải vậy em à!, chỉ là em không thể và không cố gắng hơn được mà thôi còn yêu nhau đâu phải mỗi gặp nhau mới thể hiện được đâu em, còn nhiều kiểu để thể hiện tình cảm lắm cơ mà, em đối xử với anh như vậy nên anh cũng quen rồi. Có người yêu mà như không!, mỗi lần buồn không biết chia sẻ cùng ai, không dám gọi điện cho người mà theo như mọi người nói là hai trong một của mình. Anh không tin là anh, em không làm được những chuyện đó, và bây giờ…. Anh mất lòng tin rồi em ơi, thời gian qua nó cũng đủ làm cho anh suy nghĩ về tình yêu của chúng mình. Thật ra nó đẹp hay xấu, nó đang ở giai đoạn nào vậy?. Anh cũng không thể nói chính xác được!. Anh muốn em trả lời thành thật một lần thôi là em đang cần gì ở anh? tình yêu với em là gì?, là trò đùa, sự mua vui hay ở em có cái gì đó làm em thấy thoả mãn mà người ta không mang lại cho em? Anh ghét sự giả dối, em biết điều đó mà vậy mà em vẫn nói dối anh sao?. Cho nên tình yêu đối với anh bây giờ nó nhỏ nhoi lắm, anh thấy mình không thể tin ai được, và cũng chẳng muốn yêu ai nữa kể cả em. Người mà anh yêu, anh có thể vì em tất cả, bây giờ thì hết rồi, anh không muốn mỗi lần em buồn thì muốn gặp anh, coi anh như sự giải trí của em vậy. Anh muốn em là em và anh là anh thôi. Anh chưa từng quan tâm ai như em vậy!. Anh chưa hề quên em nhưng không có nghĩa anh sẽ tiếp tục yêu em, hiện tại thì anh vẫn nhớ em nhiều lắm anh không nghĩ là mình sẽ dừng lại ở. Anh thấy ngỡ ngàng, anh chưa quen được là sẽ không bao giờ gặp lại em, không nghe thấy giọng nói dễ thương đó của em nữa. Nhưng mọi chuyện rồi sẽ qua, anh sẽ quên như ngày anh chưa quen em, anh đang cố quên, nhưng vì nó khó lắm để quên một người em à, thôi thì mong nó sẽ trôi qua mau để lại trong mỗi người một kỷ niệm, nó sẽ mãi mãi đẹp cho dù đoạn kết hai nhân vật chính không đi cùng một con đường còn lại. Em đừng trách anh lạnh lùng và vô cảm, em đừng nghĩ anh đã hết yêu em, hay em đừng hiểu lầm bên cạnh anh có người khác, anh không hờ hững khi anh bên cạnh em. Anh luôn yêu em, người đầu tiên mà anh cảm thấy là một nữa mình đang tìm kiếm!,anh muốn đáp lại nhiều hơn những gì em dành cho anh, còn hơn em muốn, nhưng anh bắt buộc mình làm vậy vì chỉ như thế em mới thật sự dám sống thật với tình cảm của mình, em mới có dịp suy nghĩ lại, nhìn lại mình không biết khi xa anh rồi em có hối hận không em nhỉ?. Em đang vui hay buồn?. Tại sao anh yêu em thật lòng mà em lại trả lời anh chứ. Anh mong em suy nghĩ lại!. Em là người vô cảm vậy sao? Anh thấy thất vọng về em nhiều lắm, anh chỉ viết lần này gửi em nữa thôi mà chẳng biết em có đọc nó không nữa!, em thật sự ngây ngô hay giả vờ ngây ngô đây em? Anh nhớ em thật nhiều, và anh cũng yêu em thật nhiều!, anh hy vọng rằng em hãy sống với chính em, hãy mãi là người mà anh luôn mong đợi em!, hãy sống tốt em nha!.
Tái bút, anh chúc em luôn vui và hạnh phúc, giữ gìn sức khỏe học tập thật tốt nha em!. Anh chào em