[size=3]Nhà tôi và nhà cô ấy cạnh nhau. Chúng tôi cùng lớn lên bên nhau với biết bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ yêu dấu. Sau này lớn lên, chúng tôi đều phải xa quê và đến các thành phố khách nhau để học Đại học. Thời gian đó, chúng tôi không còn liên lạc thường xuyên với nhau nữa nhưng tôi biết được, cô ấy đã có bạn trai và khi đó, tôi cũng yêu một cô bạn học cùng trường.[/size]
[size=3]Ra trường, chúng tôi không hẹn nhau nhưng cả hai đứa đều quyết định về quê lập nghiệp. Tôi về quê mang theo mối tình đầu tan vỡ, cô ấy cũng rời xa thành phố và chia tay với chàng trai đã yêu thương suốt bao năm tháng sinh viên…[/size]
[size=3]Rồi hai chúng tôi trở về quê hương và đều tìm cho mình được một công việc phù hợp. Cũng trong thời gian này, hai chúng tôi thường xuyên gặp gỡ, trò chuyện với nhau về cuộc sống của bản thân, cũng như công việc của hai đứa… Và rồi, cũng chẳng biết từ lúc nào, cả hai chúng tôi đều cảm thấy bứt rứt, khó chịu khi không được gặp nhau…[/size]
[size=3]Cách đây gần một tháng, chúng tôi đã dành thời gian đi chơi với nhau rất nhiều… và cũng ngày hôm đó, tôi đã nói lời yêu em. Khi nghe được lời tỏ tình chân thành của tôi, em hạnh phúc đón nhận tình yêu ấy không một chút nghi ngại. Và tình yêu của chúng tôi bắt đầu từ ngày hôm ấy… Cả hai đứa hứa hẹn một thời gian nữa, khi công việc đi vào ổn định thì chúng tôi sẽ tổ chức làm đám cưới.[/size]
[size=3][/size]
[size=3]Mặc dù cả tôi và cô ấy là những người được sinh ra và lớn lên trong gia đình nề nếp, gia giáo. Cả hai chúng tôi đều hiểu được trinh tiết của người phụ nữ thiêng liêng và quan trọng như thế nào… nhưng khi yêu nhau và xác định cưới vào cuối năm nay thì chính tôi đã muốn “vượt rào” cùng cô ấy.[/size]
[size=3]Sau hai tuần yêu nhau, tôi “đòi hỏi” và cô ấy cũng đã chấp nhận dâng hiến. “Lần đầu tiên” của tôi với biết bao hồi hộp, lo lắng xen lẫn niềm hạnh phúc được chiếm đoạt người con gái tôi yêu thương… nhưng cuối cùng, cái tôi nhận được từ cô ấy là “không có gì hết” sau lần ân ái đó.[/size]
[size=3]Lúc ấy, tôi thật sự hụt hẫng và rất thất vọng… bao trùm trong tôi là cảm giác bị người yêu mình lừa dối. Thấy tôi không được vui sau lần gần gũi đó, em nhìn tôi trân trân và nói, “Em cũng không hiểu vì sao mình không có! Hay do màng trinh em quá dày?”.[/size]
[size=3]Nghe cô ấy nói vậy, tôi cũng lấy lại được tinh thần và tự trấn an mình, “Từ trước đến nay, cô ấy luôn được đánh giá là ngoan hiền… chắc chắn cô ấy không bao giờ làm “chuyện đó” với người đàn ông khác” và tôi cũng an ủi bản thân mình rằng, nếu màng trinh cô ấy quá dày thì chắc chắn lần sau sẽ rõ…[/size]
[size=3]Lần thứ hai gần gũi nhau, tôi vẫn hi vọng sẽ nhìn thấy “tia sáng” tình yêu của mình… nhưng lần này, tôi hi vọng bao nhiêu thì lại càng thất vọng bấy nhiêu khi một lần nữa “cô ấy không có gì hết”…[/size]
[size=3]Sau lần đó, tôi im lặng và không gặp cô ấy vài ngày để suy nghĩ… Rồi khi gặp nhau, tôi đã hỏi cô ấy, “Tại sao em không có?” thì em luống cuống trả lời, “Em không biết nữa… em chưa bao giờ quan hệ với ai. Tại sao anh không tin em? Chẳng nhẽ tình yêu của anh dành cho em không đủ lớn để tin tưởng em sao?…”.[/size]
[size=3]Một lần nữa, tôi im lặng ra về… và cũng kể từ hôm đó, tôi không còn liên lạc hay đưa cô ấy đi chơi nữa. Mấy ngày đầu, tôi biết cô ấy rất buồn và đau đớn… nhưng vài ngày sau thì tôi cũng chỉ nhận được sự im lặng từ cô ấy.[/size]
[size=3]Tôi không biết mình cư xử như vậy có sai không? Nhưng ngày còn sinh viên, cô ấy cũng đã từng yêu một chàng trai khác và biết đâu, họ đã đi quá giới hạn cho phép? Để đến bây giờ, khi chúng tôi quan hệ lần đầu thì “không có gì”… như thế thì tôi làm sao tin được là cô ấy chỉ “cho” mình tôi?[/size]
[size=3]Cũng đã gần một tuần, hai chúng tôi không gặp gỡ nhau. Tôi rất buồn và nhớ cô ấy… nhưng cứ nghĩ đến cảnh cô ấy đã từng chung đụng với người đàn ông khác khiến tôi không thể chịu đựng nổi. Thế nhưng, điều tôi khó xử nhất là nhà tôi và nhà cô ấy rất gần nhau… nếu như bây giờ, chúng tôi không còn yêu nhau nữa thì tôi biết ăn nói với bố mẹ cô ấy như thế nào? Rồi làng xóm, láng giềng… họ sẽ nghĩ như thế nào khi yêu nhau chưa được một tháng thì chúng tôi đã chia tay nhau?[/size]
[size=3]Hiện giờ, tôi đang rất rối bời và khó xử… Tôi mong mọi người hãy cho tôi những lời khuyên chân thành để tôi quyết định đúng đắn hơn cho tương lai của mình![/size]