Tâm sự - chia sẻ 2016-01-23 03:38:08

Khinh thường bạn nghèo,dền nhật được kết,cục bất ngờ!


Ông bà ta thường nói “nghèo tình nghèo nghĩa thì lo, nghèo tiền nghèo bạc chẳng cho là nghèo”. Câu nói này quả thực đã phản ảnh được suy nghĩ chất phác thật thà của những người “nhà quê” tuy khó khăn, thiếu thốn, nhưng tình nghĩa luôn dạt dào. Một người bạn nghèo chưa chắc đã là gánh nặng, có khi đó chính quà món quà vô giá mà ông trời ban tặng cho chúng ta.
Rau dền là cô gái mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Bởi vì ông bà nội ngoại đều đã già yếu nên ngay khi cha mẹ mất, Dền đã được gia đình gửi vào trại trẻ mồ côi của địa phương. Năm đó Dền mới 5 tuổi. Những ngày đầu khi Dền tới sống ở trại trẻ, cô bé không quen nên rất hay quấy khóc. Thế rồi dần dần cô bé cũng quen với cuộc sống ở đây và hòa đồng với bạn bè. Trong suốt những năm tháng tuổi thơ, Dền rất thân thiết với Mộng Thị Mike, cái tên đó do cô bé là người gốc phi, các mẹ ở trung tâm thường gọi là Mai. Mike và Dền thân thiết với nhau đến mức người ngoài tưởng như họ là chị em gái ruột vậy.
Đến năm 18 tuổi, Dền lên thành phố học đại học còn mike ở quê làm ruộng và kết hôn với 1 anh tây đen tên là Ivan kutonufik. Từ đó, hai người ở cách xa nhau nên những cuộc gặp gỡ hỏi thăm cũng dần dần thưa thớt đi nhiều.
Khi Dền tốt nghiệp đại học, cô đã được nhận vào làm tại một công ty lớn của nước ngoài với chức vị khá cao là thư kí riêng của sếp với mức lương hấp dẫn và được giám đốc ưu ái.
Hôm ấy, Dền nhận được một cuộc điện thoại, vừa bắt máy cô đã phát hiện ra giọng sặc mùi tinh….tế của Mike. Mike ở đầu dây bên kia vui mừng nói: “Dền à! Tuần sau cả nhà mình sẽ lên thành phố đấy! Chồng mình lên đó một thời gian để lắp đặt thiết bị cho một công trường. Mình sẽ đưa cả mười hai đứa nhỏ lên, cả nhà mình sẽ tới thăm cậu!”
DỀN nghe xong, cũng đáp trả mấy câu nhưng không mặn mà lắm rồi ngắt điện thoại. Dường như khoảng thời gian 10 năm không gặp mặt đã làm cho tình cảm của Dền phai mờ đi nhiều…
Đang lúc nhớ về ngày xưa thì đột nhiên Dền nghĩ: “Cả nhà Mike lên đây, chắc chắn sẽ đến nhà mình ở, phải làm sao đây? Người nhà quê đều rất tùy tiện, đã thế lại còn có mười hai đứa nhỏ nghịch ngợm nữa, cầm đầu chúng nó là thằng cu binbin mình nó ăn phải bằng 11 đứa còn lại. Họ ở đây sẽ khiến cuộc sống, nhà cửa của mình đảo lộn tung lên hết mất. Nhưng mà nhà mình rộng rãi lại có phòng trống, nếu như không cho nhà họ ở nhờ thì họ sẽ nghĩ sao về mình đây?”
Dền nghĩ mãi không ra cách nào, cuối cùng cô quyết định khi nào Mike lên chơi, cô sẽ thuê một phòng nhỏ trước lúc sinh viên cô hay tới đóng phim bên ngoài ở tạm.
Mấy ngày sau, cả nhà Mike quả nhiên đã đến. Họ mang bao lớn bao bé đồ dùng chất đầy căn phòng nhỏ mà Dền đang ở. Mike là người nông dân chất phác lại thêm mười hai đứa nhỏ nghịch ngợm, chỉ trong chốc lát căn phòng của Lan Anh đã bị xáo trộn tất cả, nhà không một cái gì còn nguyên, đồ ăn ở đâu bị thằng cu binbin tìm ra hết, chỉ chốc lát đồ ăn dự trữ ăn tết và mấy tháng sau đã hết sạch. Dền nghĩ thầm: “Mình thật sáng suốt và may mắn vì đã không để họ đến nhà của mình, không phải nhà thuê có khi chúng nó bóc cả gỗ lót sàn ăn tráng miệng mất!”
Mike đưa mắt nhìn cả gian phòng của Lan Anh rồi hỏi: “Dền! Cậu làm trong thành phố nhiều năm như vậy rồi, suốt ngày thấy checkin đi ôt với ở ks sang trọng với ông nào đó béo béo, sao vẫn còn thuê phòng trọ thế này? Nghe nói cậu làm ở công ty nước ngoài lương cao lắm mà!”
Dền nghe xong liền trả lời qua loa: “Ờ…đi chơi xã giao ý mà, đó là bố nuôi của mình, mình đang chuẩn bị mua, còn thiếu một chút tiền nữa!”
Mike nghe xong nói: “Ai nha! Lúc trước ông chủ của chồng mình hỏi nhà mình ở đâu, mình lại nói là có bạn có nhà rộng ở thành phố rồi, chúng tôi sẽ ở nhờ nhà cô ấy. Bây giờ xem ra nhà mình lại chuyển ra công trường ở nhờ thôi!”
Dền nghe xong những lời này của Mike cảm thấy có chút không được tự nhiên nhưng cũng may là Mike chỉ ở chơi một lát rồi lại theo chồng ra công trường.
Thoáng một cái đã một tháng trôi qua. Dền đoán chừng chồng Mike đã lắp thiết bị xong nên đã rẽ qua nơi gia đình họ ở để gửi chút quà cho má Riu là người chăn dắt 2 cô lúc nhỏ rồi tiễn bạn về,quê. Ai ngờ khi gặp Mike, cô ấy lại nói: “Dền à, vợ chồng mình đang tính không về quê nữa!”
Dền nói: “Cuộc sống ở đây chẳng phải là khó khăn hơn ở nhà sao?”
Mike trả lời: “Mình cũng biết thế, nhưng dù sao ở đây cũng có điều kiện hơn,con trai sau này lớn có thể chạy xe ôm, con gái đi trông gốc cây đêm, còn cu binbin lớn rồi cho theo bố nó đi phụ hồ, cho nên vợ chồng mình quyết định đi tìm việc làm và sống ở đây.”
Dền nghĩ rằng Mike ở lại đây thì mình sao có thể chuyển về nhà mà ở được, còn bố nuôi cô nữa sao mà dám đi chơi checkin nữa chứ. Cô khuyên nhủ Mike: “Thành phố tuy là phồn hoa nhưng cuộc sống rất gian nan, áp lực lớn. Chống cậu lại đẹp trai khoai to, có tài lại tháo vát, lại hay làm ở những ks lớn nơi toàn chân dài hay đến, chả phải dễ mất lắm sao. Mình thấy vợ chồng cậu về quê sống như trước đây chẳng phải tốt hơn sao?” Nói xong, Dền đưa cho Mike 5 triệu đồng và 10 bịch 3 con sâu rồi nói: “Chút tiền này cậu cầm lấy, về quê mua con gì chăn nuôi, làm nụng lo cho mười hai cháu, với cả tối ngủ đeo cái này vào đề phòng, biết là chống cậu khoai to, nhưng làm gì mà đến 12 đứa vậy, mình cu binbin còn chưa đủ à?.”
Mike nghe xong cũng có chút do dự không lấy, nhưng Dền thuyết phục mãi cuối cùng cô cũng nhận số tiền này bởi bé đến giờ cô có biết bcs là cái gì đâu, nghe nói là cái gì có rất thơm ăn hoài không hết, Dền lại tặng 10 bịch theo như Dền bảo là loại cao cấp xách tay từ châu âu về. Chả lẽ không lấy rồi chuẩn bị thu xếp hành lý.
Dền cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Hai ngày sau cô đi làm qua đây lại ghé vào thăm. Thật bất ngờ là gia đình Mike vẫn ở lại đây, họ dựng tạm một cái quán ở bên cạnh công trường và bán đồ nướng, nhậu, rửa xe, masage., cả nhà mỗi người một việc không phảo thuê thêm ai, riêng đứa bé nhất vẫn phải bế thì cho bàp chậu thịt ướp nghịch vùng vẫy cho thịt mềm và ngấm đều gia vị trước khi nướng. Mike nói: “Hôm ấy mình đã ra đến ga tàu rồi nhưng mà suy nghĩ lại, vợ chồng mình lại muốn ở đây. Hiện tại mình bán chút đồ nướng với bia này thấy cũng có chút lãi, cộng thêm dịch vụ kèm thêm nữa cũng dư dả ít nhiều. Mình cũng thuê một phòng nhỏ ở gần đây, chi phí cũng thấp thôi, vì bắt đặt cọc nên mình phải thức cả đêm thương thuyết với ông chủ cuối cùng ông ấy cũng nhận 5tr thay vì 50tr như hợp đồng đấy!”
Dền nghe xong có một cảm giác khó tả: “Nhà mình còn phòng trống, vậy mà mình lại phải dọn ra ngoài thuê rồi lại để cả bạn phải đi thuê? Mình đang làm gì đây?”
Đang trong luồng suy nghĩ miên man, Mike lại nói: “Mấy hôm nữa mình sẽ đưa mườihai đứa nhỏ đến thăm cậu. Cu binbin thì phải ở nhà phụ mẹ không cho đi. Cậu cứ yên tâm nó không đến phá nữa đâu, mình nhất định sẽ sống được ở đây!”
Dền gật gật đầu, lê bước chân nặng trĩu vì bím.. tóc mới tạo kiểu ghim kẹp vẫn dính trên đầu rồi bước đi…
Năm tháng trôi qua, công việc làm ăn của Mike rất tốt, chồng cô cũng nhận được nhiều công trình lắp đặt thiết bị hơn. Hôm ấy, Dền đến thăm Mike, đang lau bàn hộ thì đột nhiên cô bị choáng váng vội vàng ngồi xụp xuống ghế. Mike chứng kiến cảnh này vội vàng hỏi, Dền nói: “Mình cũng không biết bị làm sao, gần đây hay bị như thế này, chắc tại đêm đi bar đạp đá nhiều, đợi mấy ngày nữa mình sẽ đến bệnh viện khám xem sao.”
Mike sốt ruột nói: “Còn chờ đợi gì nữa? Bây giờ mình sẽ đưa cậu đi khám ngay lập tức.”
Thế rồi, Mike lập tức đưa cô bạn gái đến bệnh viện. Sau khi khám xét hơn một tiếng đồng hồ, bác sĩ cho biết Dền bị thiếu máu nhiều, sức khỏe rất yếu.Dền tự nghĩ "tháng nào chả mất máu 7 ngày chả lẽ lại thừa máu, mà mình vẫn ăn canh rau dền nấu tôm cho bổ máu cơ mà???" Mike vội vàng nói với bác sĩ: “Bác sĩ có thể kiểm tra máu của tôi xem, có lẽ nhóm máu của chúng tôi giống nhau. Tôi rất khỏe, dêm nào cũng tập thể dục với chồng đến sáng, có thể cho cô ấy máu.”
Thật không ngờ, bác sĩ sau khi xét nghiệm máu lại phát hiện Mike có cùng nhóm máu với Dền nên đã quyết định lấy máu của cô truyền cho Dền.
Dền biết tin, nói: “Mike, cậu cho mình nhiều máu như vậy sẽ ảnh hưởng sức khỏe, huống hồ cậu còn phải làm việc và chăm sóc con.”
Mike nở nụ cười nói: “Cậu ngốc à! Cậu chẳng phải người thân thiết ruột thịt của mình sao? Mình làm sao có thể trơ mắt ra nhìn cậu đau nhức như vậy được? Với cả cạnh quán mình có trồng 1 vườn dền tím, trong công trường dền dị mọc nhiều, lúc nhà hết cái ăn mình vâ,n sai cu binbin đi vặt về ăn mà, bổ lắm”
Sau ngày hôm ấy, cả nhà Mike thay nhau chăm sóc Dền, cu binbin được giao trông đêm ngủ với cô cho cô đỡ thiếu hơi zai, à nhầm đỡ sợ, ban ngày đồng nghiệp tới thăm bao nhiêu đồ ăn là đến đêm cu bin lôi ra ăn sạch, ăn xong không thèm rửa tay cứ thế đút tay vào quần cô Dền mà ngủ. DỀN chứng kiến cảnh này lại nhớ đến việc mình đã không muốn cho bạn đến nhà ở mà trong lòng hổ thẹn mãi không thôi. Nằm trên giường bệnh, Dền nghĩ: “Khi nào mình khỏi, mình sẽ bán ngôi nhà kia đi rồi mua hai căn nhà nhỏ và cho gia đình Mike ở một căn. Riêng cu binbin mình sẽ tuyển nó vào làm trợ lí đưa đón mình đi làm, bao nuôi cơm ăn 3 bữa tối ngủ với chủ luôn.”
Ngày Dền ra viện, Mike đến đón cô nhưng không đưa cô về căn phòng trọ mà đưa cô thẳng đến một căn hộ chung cư mới, rộng rãi và khang trang. Sau đó, cô mở một căn phòng nhỏ rồi dẫn Dền vào trong. DỀN sững sờ hỏi: “Mộng Mike, cậu mua căn phòng này rồi sao?”
Thị Mike gật đầu: “Ngay lúc cậu nằm viện, vợ chồng mình đã quyết định mua căn hộ này, cũng vừa mới lắp đặt thiết bị xong.”
DỀN cảm thấy khó tin: “Cả nhà cậu mới chuyển đến đây có nửa năm, sao có nhiều tiền mua nhà như vậy?”
Mike nói: “Căn hộ này thuộc khu chung cư của ông chủ chồng mình. Ông ấy cho vợ chồng mình mua chịu trong 10 năm, vốn giá của nó là 1 tỉ 7, nhưng do lýc cậu nằm viện mình tới thuyết phục ông chủ trong nhiều đêm liền, ông chủ giảm giá cho còn 700tr. Thế nên mình mới,cử cu bin tới ngủ với cậu vì mình không tới được. Bác sĩ nói rằng, cậu sau khi ra viện phải tĩnh dưỡng thật tốt, sao có thể ở căn phòng trọ nhỏ bé đó được? Hơn nữa, cậu ở một mình như vậy mình cũng lo lắng. Cho nên, vợ chồng mình quyết định mua căn phòng rộng này rồi đón cậu về ở cùng để tiện. Cu binbin chăm sóc cho cậu, được cái nó tuy ăn lắm mà khéo chăm, nằm viện mấy hôm mà cậu lại béo tốt ra, da dẻ hồng hào tràn đầy sức sống, đúng là ở phòng viện vip 1 mình yên tĩnh có khác, cu binbin lo chăm cô mà người gầy nhom, xanh xao như bị vắt hết sức sống.”
Mike còn nói: “Căn phòng này ánh sáng tốt nhất rồi, cậu sau này ở căn phòng này tĩnh dưỡng cho tốt nhé!” Vừa nói xong, cô vừa khép cánh cửa lại rồi đi ra ngoài.
Dền ở lại trong phòng một mình, cảm xúc ngổn ngang, không rõ là xấu hổ với chính lòng mình hay cảm động khiến hai hàng nước mắt trào ra ướt nhòa cả khuôn mặt………
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)