* Mỗi ngày a đều tin nhắn *
Ngọc Llinh nhờ cơn gió gửi đến bạn gái của mình là Thùy Diệp.. 1 lá thư buồn..
"Gửi em, Thùy Diệp đáng yêu
Vậy là được 2/3 tháng từ ngày chúng ta yêu nhau đúng ko e..?và cũng có vài lần chia tay rồi e nhỉ.. Cuộc tình của chúng ta thật nhanh chóng nhưng để lại trong anh nhiều ký ức khó phai…
A nhớ như lần đầu tiên a nhìn thấy e. ^_^. CÁi ngày a vẫn tất bật như bao ngày, ôi a nhớ lần đầu tiên a nhìn thấy e và nhìn trộm e rồi e cười 1 nụ cười rất tươi hình ảnh đó lúc nào cũng ở trong tâm trí a… rồi sau này có dịp a lên xóm chơi lại nhìn trộm e cái nữa nhưng e quay ra khiến a giả vờ quay mặt đi.., và sau này Những ngày tiếp theo e bắt đầu để ý đến những câu chuyện cười mà a kể và e thường ra chơi,.. và ngồi nghe a kể chuyện… a biết e thích nghe những câu chuyện cười của và a cảm thấy vui suốt ngày bắt kể chuyện cho nghe. rồi đánh bài trong phòng thằng khảnh lúc đó a cũng mới tập tò chơi nhưng a cảm thấy trong lòng mình xao xuyến khi e nở những nụ cười thật tươi..có mấy lần cả xóm đi chơi đi uống nước đi ăn chè… a nhớ nhất lúc trả tiền a với e dành trả.. và rồi lúc đi tản bộ thì a ko dám đi gần e tán tỉnh e.. vì a sợ e từ chối và mọi chuyện xấu đi .., a ko hề muốn Rời xa những ngày tháng đó ký ức trong a thật đẹp..~_~ và tuyệt vời,… nhưng những ngày tháng a đi xa ko vô xóm chơi thì a cảm thấy nhớ e và dằn vặt anh giữa 4 bức tường nực nội…1 thời gian sau cuối cùng a cũng nhắn tin cho e và làm quen và a đợi có điều kỳ diệu dành cho a….và a vui lắm @"@ khi e biết đc tình cảm của a và những ngày tháng yêu nhau đã bắt đầu,…về tính cách của e thì a cung hiểu đc phần nào…e ko cần a hiểu mọi điều e nói, e chỉ mong a sẵn sàng nghe e chia sẻ…e ko cần a cho e thứ này thứ khác, chỉ mong a đừng so đo, tính toán sự ngang giá với e…e ko cần a bên e sáng tối, gửi tin nhắn hay gọi điện thường xuyên, e mong a trong một ngày gửi e vài dòng khi a rảnh, để e biết e luôn ở đâu đó trong a…e ko cần a đặt e vào vị trí số 1, e chỉ mong nếu có lựa chọn, a hãy cho e được có trong những điều a cân nhắc…e ko cần a ngọt ngào thơ văn, e chỉ mong mọi điều a nói đều là đi từ con tim mình…e ko cần a làm e vui, chỉ mong a đừng khiến e buồn…e ko cần a dẫn e đi khắp nơi và rêu rao đây là bạn gái a, nếu ai đó hỏi, a sẵn sàng nói rõ: “Ừ, cô ấy là người tôi yêu.” e ko cần a tỉ tê tâm sự với em mọi điều, e mong, lúc a mệt, lúc a nản lòng, hãy tìm đến e…và cho e được là người an ủi …e ko cần a nói yêu e hàng ngày, e chỉ mong, lúc e mềm lòng, lúc e yếu đuối hoài nghi, a nói tiếng yêu cho e mạnh mẽ…a biết rõ Những điều e ko cần, ko phải là những điều e ko muốn….e ko cần vì e biết chúng chẳng để làm gì giữa a và e….trong hoàn cảnh của đôi ta rất khó khăn… Còn những điều e mong, chính là điều e muốn… a hãy sống cuộc sống của a, cho thật trọn vẹn và hết mình,.. e ko yêu a rồi đòi hỏi a phải như ý e thích,.. và e ko bước vào cuộc sống của a để đòi một vị trí đỉnh cao của sự quan tâm hay săn đón…e đi bên a, đi cùng a, để lắng nghe, để chia sẻ, để cùng vui và cùng buồn. Để cùng mơ ước và để cùng cố gắng…Yêu là nhận ra con người mình từ chính đối phương. Yêu là để giúp nhau hoàn thiện và sống tốt… e có biết khi a hiểu được e thì a òa khóc nức nở..nhưng đến cuối cùng ngày 12/10 a lại làm cho mọi chuyện thật tồi tệ khi a nói a chỉ lừa tình e thôi…a đi lang thang khắp nơi trên chiếc xe 1 mình sau đó đến ngày 14/10 đêm sinh nhật của e a thấy e u sầu và nhìn a với 1 ánh mắt khác,… ánh mắt nói lên 1 điều là a chỉ là 1 thằng khốn nạn… a mới sực tỉnh và a biết a đã làm cho người con gái a yêu nhất phải đau khổ ….a còn bùn hơn e nữa… nên a nhắn tin nói chuyện lại với e và níu kéo e vì a cũng biết a đã đánh mất đi niềm hp của mình rồi và tình cảm và lòng tin yêu của e với a,
Ngày sau đó a mệt mỏi vì a ko biết nên giải thích như thế nào với e nữa , a biết e ko thể nào tha thứ cho a, e rất giận a .Tối về a nhắn tin mãi e mới tra lời lại. Đúng ngày hôm đó e nhắn cho a 1 tin thật dài, muốn cho a biết là e ko bao h tha thứ… nhưng a vẫn ko nản lòng mà vẫn cố gắng cho dù e coi thường a hoặc sỉ nhục a cũng được…T_T.. nếu e thấy hả dạ thì a chấp nhận tất cả.., sau đó là "a biết là e cũng yêu a nhiều lắm" ^^. a vừa lưỡng lự ko biết làm thế nào để e quay lại với a,.. a cũng sợ mất e lắm chứ, a cũng sợ a lại bị bỏ rơi như lần trước thì sao, thì a sẽ lại rơi vào cái ko gian của quá khứ mà a ko thoát ra được. Nhưng vì a cũng thích e từ trước rồi nên a chấp nhận rằng a cũng thích e hihi… Hình như chúng ta đã bỏ qua tất cả giai đoạn tìm hiểu nhau mà cứ lao vào như duyên số, biết nhau từ kiếp trước em àh. và khi e nói sẽ tha thứ cho a…@"@… a đi suốt từ trưa đến tận tối muộn mới về nhà. Ngày hôm đó là ngày hạnh phúc nhất đời a… và a là người đang thật sự yêu…, được nghe những lời nói ngọt ngào, được cảm nhận nhịp tim của người yêu mình… nhưng ko bao lâu sau Ngày 23/10 sau đó chúng ta nói về đủ thứ chuyện, chúng ta nói về tương lai về nhiều điều nữa.v.v.. và đến Buổi trưa e mới nói với a..( là từ bữa h e chỉ thử lòng a thôi… chứ tình cảm thì ko còn nữa a ơi.)..lúc đó a mới ngỡ ngàn và đau khổ đến tột đỉnh sầu.. nhưng a biết e còn yêu a nhiều lắm..) và Mỗi ngày trôi qua với a… a mới biết như thế nào là yêu, một tình yêu thực sự ♥.. mà a đã đánh mất … a ôm hi vọng trong tay cùng những nỗi đau mà a đã gay ra…. e đã bị sự muộn phiền của a xăm chiếm… ông trời ơi sao ông ko bao h nghỉ sẽ mang e trở lại bên a… mà ông lại để e rời xa a mãi mãi..T_T.. ẩn trong lời nói tình yêu mãnh liệt bất tận. a chỉ cầu xin được ôm chặt lấy e đến hơi thở cuối cùng để linh hồn a nguyện mãi che chở cho e…
e từng hỏi a tại sao a lại thích e. Khó nói lắm e àh.nếu biết được a đã là thánh, vì em đặc biệt trong lòng a, và thế là đủ ♥ .. a ko tài nào ngủ.. được hơi thở nặng nề… khi hình bóng e cứ tràn ngập trong tâm trí a…. và khi tình yêu đôi ta dường như phai nhạt…. thì hãy nghe nhưng lời a nói…a chẳng bao h nghĩ rằng đó là sự thật cả ..vì tình yêu trong a vẫn còn rất nhiều… lí do mà e nói để rời xa a… chẳng bao h a tin cả…a ko hiểu sao a lai làm cho mọi chuyện tồi tệ như thế này….khi chúng ta yêu nhau e đã cho a được lựa chọn.. nhưng còn bay h cho dù a có đồng ý. thì e vẫn chẳng bao h để a được quyết định…có người đã nói với a rằng liệu đây có phải là thử thách dành cho a..a cũng mong rằng là như thế…a bỗng nhận ra a va e quá gióng nhau. đều là những con người cố chấp…e cố chấp trong cái suy nghĩ về mọi chuyện của e.. còn a thì cố chấp để yêu e và chờ đợi e dù biết rất khó khăn..nhưng a vẫn luôn hi vọng rằng 1 ngày nào đó e sẽ hiểu a và trở về bên a…đã bao nhiêu đêm a ko ngủ vì nhớ e. nước mắt cứ rơi.. a đã nói rằng sẽ ko khóc vì e nhưng a ko làm được..a thử sống ko có sự hiên diện của e nhưng quá khó…a nhớ 1 người ko nhớ a…đợi tin nhắn của 1 người dù biết sẽ ko bao h có…a đọc đi đọc lại tin nhắn cũ.. bất chợt cười rôi hụt hẫng…nhớ đi nhớ lại những kỉ niệm đã có với nhau…
NHưng hạnh phúc nhanh chóng quá em ơi. Ngày thứ 5, 28/10., đêm hôm đó a khóc nhiều lắm. A ko hiểu sao nước mắt cứ tuôn ra vậy. A ko dám khóc với ai cả mà chỉ dám khóc một mình với cái mền cái gối… Nhớ đến e lúc đi đường a khóc, nhìn thấy cặp đôi đi ngang qua thoáng nghe "em biết chỗ nào ngon ko e?" a cũng khóc, nhìn thấy 1 cô gái giống e a cũng khóc . Nhưng sau đó đọc lại những dòng nói phũ phàng đó, a cứ nuôi hy vọng rằng e có chuyện gì đó chịu đựng 1 mình ko nói ra, và a quyết tâm tìm ra điều đó…nhưng chưa dám hỏi… sau a ko chịu nổi nỗi nhớ e, a mới nhắn tin lại cho e nói rằng a đã viết 1 tiểu thuyết và e hãy đọc nó . Thế nhưng bàn tay a chỉ chực muốn viết rằng "a đau khổ lắm,.. e về bên a đi" mà thôi. A cũng hơi vui vì e nói rằng a cứ gửi qua e sẽ đọc
Những lời quan tâm chia sẻ, kể chuyện nhau nghe, vui đùa cũng đến lúc phải kết thúc A cũng biết rằng thật ra chả có lý do gì bên trong cả rồi, và e thật sự muốn rời xa a . Cuối cùng e cũng bảo a cứ đi đi rồi sau này a sẽ hiểu.,, Nhưng mà thật sự lần này a ko đủ can đảm nữa rồi,
Những ngày sau khi chia tay với a như trong địa ngục. A chẳng còn tí sức sống nào. E đã từng là niềm tin kéo anh ra khỏi quá khứ đầy uất hận, u tối, cái quá khứ mà chỉ gồm những mảng tối của giang hồ : giả vờ, lừa lọc, dối trá…và cho a thấy ánh sáng ngày mai thật sự. Nhưng từ ngày e đi,.. tất cả trở thành 1 hố đen mà a ko thoát được. a mất thứ quan trọng nhất trong cuộc đời mà a cố gắng giữ từ bé : niềm tin. A chẳng còn tin cho ngày mai, có hạnh phúc nữa. A hát những bài nhạc buồn và thấy mình đang chìm vào cơn say tình….a hát bài (_Đốt lá thư tình..va bài hãy quên anh.. và bài chuyện ba mùa mưa… mà sao a chỉ thấy nước mắt ướt đẫm và a càn hát thì a càn nhớ e..e có biết e độc ác lắm e biết ko… e thắp cho anh ngọn nến hy vọng rồi lại thổi vù nó đi để ko gian tăm tối hơn cả trước. Thà e mặc kệ a trong cái bóng tối đó đi, đừng làm a yêu e thật nhiều. Giờ a chỉ muốn chết thôi. a chẳng cần cái trách nhiệm đàn ông gì nữa. a chỉ mong ngủ dậy, anh đã bay đến 1 nơi rất xa vậy. Nghe những lời e nói như cứa vào trái tim đã đang đau, a đi về và gục ngã ngay trong nhà. A chỉ ước e sẽ đưa bàn tay ra đỡ a dậy… và a chưa khóc, sự thật a vẫn phải đứng lên. a a ngồi hát bài vó ngựa trên đồi cỏ non.mà ướt đẫm nước mắt. A chỉ lo a chết rồi thì ai se là người thây thế a để chăm sóc e… a mong a chết ngay bây giờ 1 cách êm ái lắm, để rũ bỏ tất cả đau khổ và sự mất niềm tin đó. a có thể mạnh mẽ trong bất cứ chuyện gì, nhưng giờ a đã mất niềm tin đó… và Người ta hay khuyên a rằng… Thôi quên nó đi, có cái gì đâu mà, chẳng qua cũng chỉ là 1 thằng con trai với 1 đứa con gái, ko đáng để phải nghĩ ngợi như thế đâu.." ..Người ta chẳng bao giờ hiểu được cảm giác của người trong cuộc, khi đã yêu thật lòng 1 người, dù có tồi tệ, xấu xa, có "ko đáng" đến mấy thì vẫn sẽ dành trọn hết tình cảm của mình cho người đó. ..Đố là cái gọi là tình yêu. a ko biết mình đã bắt đầu tình yêu ấy từ đâu.. và đôi lúc a cũng ko biết mình phải dừng lại thế nào….Người ta nói sao a ko thể quên được e..? a ko biết,.. a ko có câu trả lời nào cho câu hỏi ấy cả….A ko biết a còn thời gian ko. Sức khỏe suy sụp khá rõ rệt và đau đầu triền miên, bệnh ko bớt nữa…"đây là bài văn đầu tiên a viết trong đời a để tặng e… Mối Tình Đầu Thật Khó Quên…cho dù mất bao lau.. cho dù e có đối xử tệ với a thế nào đi chăng nữa, a biết chắc chắn rằng e vẫn yêu a… a ko biết chuyện gì đã xảy ra với chúng mình, a chỉ biết là chưa một giây phút nào a ko nghĩ đến em… nếu em đọc được những dòng này, a mong e hiểu rằng, dù 5 năm hay 15 năm và cả đời đi nữa, thì tình yêu mà a dành cho e, vẫn nguyên vẹn như ngày đầu tiên. Nguyên vẹn như ngày một cô bé với đôi mắt thật đẹp và nụ cười khiến a phải say mê. đã bước vào cuộc sống của a và làm xáo trộn nó…e là người đầu tiên… và có lẽ sẽ là người cuối cùng, nếu còn yêu a, e đừng im lặng như vậy nữa. hãy đem tình cảm của e đến với a e nhé… a đợi e.. !
, thùy diẹp của a, và đừng liều thích 1 ai như đã từng thích a
Người rất yêu em"..có nồng nàng..có vô vàng yêu thương..
Đêm nay hai ánh trăng
Phong lưu tuyệt vọng ảo
giai nhân làm phong trần
quanh co giữa thê gian
A yêu e đến chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Gió vô tình đưa mây xa mãi
Mưa vô tình xóa hết những yêu thương
Anh vô tình buông tay rồi bước tiếp
Em vô tình đánh mất một bờ vai.