[justify]Em là nữ, 27 tuổi. Có phải do tuổi đời còn trẻ nên thế, hay do em nhu cầu cao? Em bắt đầu quan hệ lúc 17 tuổi, đến giờ đã cố gắng kiềm chế. Nhiều khi mới quan hệ hôm qua xong sáng hôm sau em vẫn còn nhớ đến những cảnh nóng bỏng, có cảm giác thèm muốn và lại tự xử một mình.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Xinh đẹp, có học thức, giỏi giang, thông minh, điềm đạm… là tất cả những gì mọi người vẫn nói về em. Thế nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài đẹp đẽ để em che đậy con người thực sự của mình. Cha mẹ và người thân nghĩ rằng, do em kén quá nên chưa muốn có người yêu và lấy chồng, lý do thực sự chỉ em mới hiểu: Em mắc chứng nghiện tình dục và không thể thỏa mãn với một người đàn ông.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Tình dục với em cũng giống ăn uống vậy, nếu không thỏa mãn nhu cầu bản thân có cảm giác cồn cào, ngột ngạt, toàn thân run rẩy, tâm trạng bứt rứt như con nghiện đói thuốc. Em chỉ lấy lại thăng bằng khi được đàn ông âu yếm, vuốt ve, đưa vào trò chơi tình ái. Nói ra sẽ có người bảo em dễ dãi, hư hỏng nhưng em nghĩ đơn giản chuyện mình làm không ảnh hưởng đến ai, nó lại làm thỏa mãn bản thân thì em vẫn có thể tiếp tục.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify] [/justify]
Ảnh minh họa
[justify] [/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Em nhớ lại lí do chia tay người đàn ông đàu tiên của mình bởi anh ta sợ hãi trước nhu cầu tình dục quá cao của em. Lúc đó, em đã trải qua rất nhiều cảm xúc khác nhau, từ đau đớn, dằn vặt, xấu hổ đến khao khát cồn cào, như thiêu đốt. Nhớ người yêu, đau khổ vì bị chia tay thì ít, mà thèm khát hơi ấm người đàn ông thì nhiều.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Sau người yêu đầu, em còn đến với rất nhiều người đàn ông khác. Có những người kém tuổi em, có những người đàn ông hơn tôi chục tuổi đời. Một vài trong số đó là yêu thực sự, còn phần lớn là chỉ để thỏa mãn nhu cầu thể xác. Một số họ đến với em tự nguyện, không ràng buộc, một số khác em phải trả tiền. [/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Nhiều lúc, không có ai để cùng làm chuyện đó, em lại tự thủ dâm. Em không hiểu sao mỗi lần ngồi trước máy tính là lại muốn xem những hình ảnh tươi mát, phim sex. Giờ đây em thủ dâm ngày càng nhiều hơn, có ngày em thủ dâm tới 3 lần. [/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Bề ngoài, em là người phụ nữ cứng rắn, quyết đoán, ấy thế nhưng trước sự thôi thúc của ham muốn tột bậc kia, em luôn là kẻ thua cuộc. Em xấu hổ với bố mẹ và bạn bè, xấu hổ với bản thân, với những ý nghĩ đen tối đang diễn ra trong đầu. Em thầm trách số phận, có phải tạo hóa trớ trêu đã tạo ra một tôi hỏng hóc về sinh lý.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Nhiều đêm trở về nhà sau cuộc mây mưa, bước vào căn nhà rộng thênh thang, cảm giác đau đớn, hoang mang, ê chề, tủi nhục, bẽ bàng như cào xé tâm can em. Nỗi sợ hãi mọi chuyện bại lộ khiến em muốn ngạt thở. Em tự xỉ vả mình là người đàn bà dâm đãng, thậm chí, nhiều lúc tôi muốn kết thúc bằng cái chết để thoát khỏi sự dày vò. Thế nhưng, khi tỉnh dậy em lại tiếp tục bị cuốn theo thứ bùa mê không lối thoát kia.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Em không thể tâm sự với bạn bè về điều này, em sợ rằng họ sẽ thay đổi cách nhìn về con người em, thậm chí xa lánh em. Bởi chính em lắm lúc cũng thấy coi thường mình đầy nhục dục tầm thường. [/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Em cũng không dám đến các trung tâm tư vấn vì trong tôi không cho phép em tiết lộ một điều gì làm tổn hại đến thanh danh và giá trị của mình. Và hơn nữa, em là một cô gái, em không đủ can đảm để nói ra bằng lời những ham muốn lúc nào cũng lên đến đỉnh điểm.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Em thấy thất vọng với chính bản thân và dằn vặt đau khổ vì những mâu thuẫn và tính bản năng trong chính mình. Em chỉ dám bóc trần bản chất con người mình trên thế giới mạng, chia sẻ nỗi khổ với những người giấu tên.[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]Em muốn nhận được lời khuyên làm sao để giảm bớt nhu cầu này, còn việc đánh giá em thế nào là tùy theo giới hạn quan điểm, suy nghĩ của mỗi người. Ai nói em hư, dễ dãi cũng được, em không thể ép buộc mọi người theo quan điểm của mình.[/justify]