__________________________________________________________
Ta sẽ đi, đi thật xa… đi tìm một vùng trời chỉ có mình ta
Và có thể có cả em, người có thể hiểu ta, người mà luôn tin tưởng ta
Tất cả những gì ta muốn có chính là một cuộc sống êm đềm + hạnh phúc
Xã hội xung quanh ta chỉ toàn một màu đen u ám…
Liệu có nhất thiết phải cải thiện?
Liệu có nhất thiết phải chiến đấU?
HãY cùng ta ẩn mình trong gió…
Để bay về chốn vĩnh hằng, nơi không còn những đám mây u tối
Ta sợ…….
Sợ cá xã hội này đang dần thay đổi…
Sợ chính ta cũng bị thay đổi…
Sợ không còn ai đứng cạnh ta…
Sợ ta bị quên lãng…
Sợ em quên ta…
Ta chưa hề gục ngã =.=
Ta tự hỏi khi nào mình mới gục ?_?
Chắc là khi em rời xa ta T.T
Nhưng khi em rời xa ta
Ta thề sẽ tiếp tục sống
Sống để cảm nhận nỗi đau…
Sống để làm một con người đích thực
Sống để không bị quên lãng
Cuộc đời quá ngắn ngủi để sống
Nhưng cũng là đủ cho những số phận bất hạnh
Số phận không chi phối con người
Mà chính con người đang nắm bắt số fận của họ
_____________________________________________________________