Mới hôm kia, mày còn ngồi nói chuyện, cãi lộn ầm ầm. Sao hôm nay, tao đã phải nghe tin dữ???>"<<br> Sao lại nhanh đến như vậy??? Tao thật sự ko muốn tin, và ko bao giờ tin, tại sao, tại sao….??? sao cuộc đời nó khốn nạn quá ??? mất bao nhiêu năm phấn đấu để rồi ra đi chỉ trong tíc tắc…Còn bao nhiêu việc chưa kịp làm, bao lời hứa chưa kịp thực hiện, bao điêu chưa nói… mày chỉ mới 20 thôi mà >"< Mày còn chưa hoàn thành project học kì này! mày cũng chưa cua được bé cùng lớp ! mày còn hứa đi Nha Trang chơi với bọn tao nữa mà !!!
Ước gì ko có ngày hôm đó… mày gục xuống bàn, tao ko nghĩ là mọi chuyện lại có thể tồi tệ đến như vậy…Tao ko tin, cả lớp ko tin, gia đình mày ko tin… tại sao mày lại nỡ đi nhanh như vậy??
Ngày mai,đi viếng mày… nhìn mày ko như mọi ngày, làm sao tao có thể chịu được…đau xót quá!
Cái chết cũng coi như 1 sự khởi đầu cho cuộc sống mới… tao sẽ nghĩ như vậy, để quên đi cảm giác hiện tại … hãy nhẹ lòng mà đi nhé…bạn tốt!
Bạn mình vừa mất tại bệnh viện ngày 22/7/2010 vì căn bệnh xuất huyết não… có nhiều sự thật mà ta phải chấp nhận dù ko bao giờ muốn, tôi đã mất đi 1 người bạn… mọi người hãy tự chăm sóc cho mình, để ko giống như bạn của tôi… ra đi để lại 1 khoảng trống rất lớn cho gia đình, bạn bè và người thân…
Vũ ơi! đêm nay mày có về ko…?