Tâm sự - chia sẻ 2011-08-20 10:20:19

TRUYỆN DÀI "Sao không chờ đợi nhau" T^T [Full]


[size=3]…………………………………………
…………………………………………
Đây là câu chuyện được tìm đọc nhiều nhất trong thời gian vừa qua :D
[/size]

[size=3]Một câu chuyện nói về tình yêu, những rung động và những dại dột đầu đời.[/size]

[size=3]Không hot girl, hot boy như "Định mệnh nghiệt ngã" , ko có những cuộc cãi vã học trò nhưng vs ngôn ngữ sâu sắc và cốt truyện bám sát thực tế thì "Sao không chờ đợi nhau" ko chỉ dừng lại ở ý nghĩa của 1 câu chuyện mà còn là bài học cho những bạn trai, bạn gái đang yêu và sẽ yêu khi còn ngồi trên ghế nhà trường………..
Các bạn đọc và cảm nhận nhé
[/size]










[size=3]Bắt đầu câu chuyện[/size]




[size=3]Giới thiệu[/size]

[size=3]Ngày xưa Trời ở trên trời.[/size]

[size=3]Trời xui đằng ấy đến ngồi bên ta.[/size]

[size=3]Ngày xưa đằng ấy nhà xa.[/size]

[size=3]Tan trường mưa quá nên ta đưa về.[/size]

[size=3]Ngày xưa đằng ấy tóc thề.[/size]

[size=3]Ta thời tóc ngắn nên về tương tư.[/size]

[size=3]Ngày xưa ta viết phong thư.[/size]

[size=3]Đằng ấy nhận được hình như bằng lòng …[/size]




[size=3]Tình yêu tuôi học trò là đẹp nhât, cai tuôi mà ta lưu luyến mãi. Cái tuổi mà đã đem lại tình yêu cho Tử Khiêm và Đan Châu một tình yêu đẹp,dù có phải xa cách nhau nhưng họ vẫn hướng về nhau, vẫn chờ đợi nhau đến ngày cuối cùng để được sống với nhau bằng tất cả tình yêu mà họ đã trao cho nhau.
[/size]





[size=3]Chap 1[/size]

[size=3]Tử Khiêm cố van lớn:[/size]

[size=3]– Con học ở Việt Nam cũng được mà, phải không mẹ. Mẹ nói với ba giúp con đi![/size]

[size=3]Quá bực dọc, ông Nam đẩy cửa bước vào:[/size]

[size=3]– Con làm cho ba có cảm giác con là con gái chứ không phải con trai của ba.[/size]

[size=3]Ba thật sự thất vọng về con. Tại sao ba mẹ muốn con sang nước ngoài Du học là lo cho tương lai của con, mà con lại không muốn? Có phải vì con bé Đan Châu đó không? Ba không thể tưởng tượng được mới mười chín tuổi mà con đã yêu thương vớ vẩn.[/size]

[size=3]Tử Khiêm cúi gằm mặt. Xưa nay anh rất sợ cha. Ông là một người cha tài giỏi xuất chúng ngoài xã hội, người lại luôn nghiêm khắc với con cái trong nhà, mọi quyết định của ông khó ai lay chuyển được.[/size]

[size=3]Ông Nam dịu giọng:[/size]

[size=3]– Thủ tục đi sang Nga du học hoàn tất hết rồi, con đừng có van xin ba hay mẹ. Hãy đi học cho tốt. Năm năm nữa trở về, nếu con bé kia nó thực lòng yêu con, nó phải đợi con.[/size]

[size=3]Vậy là chút hy vọng mong manh cuối cùng của Tử Khiêm cũng không còn.[/size]

[size=3]Anh sẽ phải xa Đan Châu. Đúng ra ở tuổi mười chín của Khiêm yêu là sớm.[/size]

[size=3]Đan Châu cũng vậy, cô kém Khiêm một tuổi, cả hai đến với nhau bằng những rung động đầu đời, tình yêu ngọt ngào, thỉnh thoảng hờn giận nhau chút chút để rồi nhớ nhau lại đi tìm nhau.[/size]

[size=3]Ngày xưa Trời ở trên trời.[/size]

[size=3]Trời xui đằng ấy đến ngồi bên ta.[/size]

[size=3]Ngày xưa đằng ấy nhà xa.[/size]

[size=3]Tan trường mưa quá nên ta đưa về.[/size]

[size=3]Ngày xưa đằng ấy tóc thề.[/size]

[size=3]Ta thời tóc ngắn nên về tương tư.[/size]

[size=3]Ngày xưa ta viết phong thư.[/size]

[size=3]Đằng ấy nhận được hình như bằng lòng …[/size]

[size=3]Phải đi sang Nga học những năm năm sao? Lòng Tử Khiêm đau nhói. Tại sao vậy trời, cho yêu nhau rồi phải xa nhau![/size]

[size=3]Bà Nam vuốt ve Tử Khiêm:[/size]

[size=3]– Ba con nói đúng. Con nên nghe lời ba. Hơn nữa, con ở lại Việt Nam cứ suốt ngày yêu đương hẹn hò thì làm sao sau này có thể trở thành một bác sĩ giỏi cho được.[/size]

[size=3]Tử Khiêm hiểu rồi, vì sao cha nhất định buộc mình phải du học, bởi vì mới mười chín tuổi anh đã yêu. Đứa con trai duy nhất của ông cũng phải là một con người xuất chúng như ông. Tháng nào Khiêm học kém tụt hạng là ông không vui. Trái tim Tử Khiêm buồn vời vợi. Nếu như Đan Châu biết Khiêm phải đi du học năm năm, cô bé sẽ khóc cho mà xem …[/size]

[size=3]– Ngồi đi em![/size]

[size=3]Tử Khiêm kéo tay Đan Châu cho cô ngồi xuống chiếc ghế cạnh mình.[/size]

[size=3]– Uống nước trái cây nghen?[/size]

[size=3]Đan Châu cười nheo mắt:[/size]

[size=3]– Em ăn kem.[/size]

[size=3]Cô nhìn ly cà phê đá của Tử Khiêm:[/size]

[size=3]– Bộ anh đến đây đợi em lâu lắm rồi hả?[/size]

[size=3]– Ừ.[/size]

[size=3]Tử Khiêm gọi phục vụ làm ly kem, xong anh mỉm cười, nụ cười không tươi mấy:[/size]

[size=3]– Hôm nay em mặc áo màu này đẹp thật. Anh thích màu này.[/size]

[size=3]– Vậy hả! Sau này em sẽ mặc hoài cho anh ngắm nghen?[/size]

[size=3]"Sau này" … Tim Tử Khiêm lại nhói lên. Còn sau này hay sao, khi anh sắp xa cô đến năm năm, sẽ nhớ đến chết mất thôi.[/size]

[size=3]Vẻ buồn buồn của người yêu khiến Đan Châu chú ý. Tử Khiêm có vẻ trầm lặng quá. Mọi khi Khiêm đâu có uống cà phê đá, anh thường uống nước trái cây. Cô đặt bàn tay mình lên tay Tử Khiêm:[/size]

[size=3]– Bộ ở nhà anh có chuyện gì hả?[/size]

[size=3]– Đâu có … à, mà có đó! Ba anh buộc anh đi Nga học năm năm, thủ tục đi du học đã hoàn tất hết rồi.[/size]

[size=3]Đan Châu sững sờ nhìn Tử Khiêm:[/size]

[size=3]– Chừng nào Khiêm đi?[/size]

[size=3]– Tuần sau.[/size]

[size=3]Nước mắt Đan Châu ứa ra, cô cúi gằm mặt, buồn thiu:[/size]

[size=3]– Tuần sau Khiêm đi, nhanh như vậy sao?[/size]

[size=3]– Anh … không dám nói sợ em buồn.[/size]

[size=3]– Sợ em buồn, bây giờ em biết rồi cũng buồn vậy. Nhưng mà không sao, Khiêm đi học mà, năm năm sẽ qua rất nhanh phải không, khi ấy em cũng tốt nghiệp đại học.[/size]
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)