Làm quen kết bạn 2010-11-10 05:05:22

Từ một lá thư đẫm nước mắt hậu mùa thi...




[Kênh14] – Từ hôm biết em trượt, bố mẹ lạnh nhạt hẳn. Dường như chán nhìn thấy em, bố mẹ toàn đi từ sáng đến tận tối muộn mới về. Em ở trong phòng không ra ăn cơm, nằm khóc ướt gối, bố vào nhìn thấy cũng không an ủi…

Yến Linh



[justify]Từ một lá thư đẫm nước mắt[/justify]

[justify]“… Em đang buồn lắm. Chưa bao giờ em lại cảm thấy sụp đổ và tuyệt vọng ghê gớm đến thế này. Sức học của em không đến nỗi nào, lại là học sinh của một trường danh tiếng nhất của tỉnh, thầy cô, bố mẹ tin tưởng, hi vọng vô cùng. Vậy mà… Em đã thất bại rồi. Em không dám bước chân ra khỏi nhà, không dám gọi điện hỏi kết quả của bạn bè, không dám gặp bất cứ ai. Em thực sự xấu hổ và hụt hẫng. Chỗ bấu víu duy nhất của em lúc này là gia đình.[/justify]

[justify]Nhưng bố mẹ lạnh nhạt với em, không nói với em bất cứ một lời nào. Bố mẹ dường như cũng chán việc ở nhà, việc phải nhìn thấy em, nên toàn đi từ sáng cho đến tận tối muộn mới về. Em ở yên trong phòng không ra ăn cơm, nằm khóc ướt gối, bố vào nhìn thấy cũng không an ủi, không thèm nói gì với em cả… Em cảm thấy không còn ai yêu quý em, không còn ai muốn ở bên cạnh em nữa. Em thấy cô đơn ngay chính trong nhà mình, đã có những lúc, em nghĩ đến những điều dại dột….”.(Linh V, HT)[/justify]

[justify]Đây chỉ là một trong số vô vàn những cảm xúc của những teen kém may mắn với kì thi Đại học vừa qua gửi đến chị Liên, nhân viên một trung tâm tâm lý. Thành công chưa mỉm cười, với nhiều bạn, đó đồng nghĩa với thất bại to lớn, thất bại đầu tiên trong cuộc đời. Khó có thể diễn tả hết được nỗi buồn, sự hụt hẫng, những cảm xúc đang diễn ra với những teen còn thiếu đi một chút may mắn ấy.[/justify]

[justify]Hầu hết, tâm lý chung là sự ngại ngần với thày cô, với bạn bè, thu mình vào trong “vỏ ốc”, tránh mặt tất cả mọi người. Chỗ dựa bình yên và duy nhất lúc này chính là gia đình, là bố mẹ, người thân. Thế nhưng, với một số teen lại vướng vào cảm giác, họ dường như đang mất đi chỗ dựa cuối cùng ấy.[/justify]

[justify]T.Dung (HN) buồn buồn tâm sự: “Tớ biết điểm, thiếu 0,5. Bố mẹ mắng tớ rất nhiều, từ hôm biết điểm cho đến nay, không ngày nào là tớ không bị mắng. Tớ biết, tớ là niềm hi vọng lớn của bố mẹ, nhưng hiện tại, bản thân tớ đã chán nản quá rồi. Nghe thêm những lời trách móc: “Chủ quan cho lắm vào, tưởng mình giỏi giang lắm à, bây giờ thì sáng mắt ra chưa” thì lại càng tủi thân và chán nản hơn. Tớ đã bật khóc nức nở khi nghe bố mắng cậu em trai: “Còn mày nữa đấy, cứ chơi điện tử nữa đi, rồi cũng thành đồ ăn hại nốt thôi”.[/justify]

[justify]P. Mai (HD) nghẹn ngào hơn: “Mẹ luôn lấy bạn này, bạn kia, rồi con của các cô làm cùng cơ quan ra để so sánh và rồi mắng em. “Đấy, cũng cùng học như thế, mà nó đỗ này đỗ kia, còn mình thì chẳng làm được trò trống gì cả”. Mẹ bảo rằng vì em, mà mẹ mất mặt, mẹ cảm thấy xấu hổ và chẳng còn muốn gặp ai nữa. Em thấy mình vô tích sự quá, không còn ai muốn ở bên cạnh em nữa rồi…[/justify]

[justify]Nỗi niềm của bậc cha mẹ[/justify]

[justify]Chị Ngọc, một nhân viên tại trung tâm tư vấn cho biết: “Rất nhiều bạn trẻ đã gọi điện, tìm đến trung tâm vì một lý do giống nhau: Buồn khi bố mẹ trách móc nặng lời, mắng mỏ vì đạt kết quả không tốt trong thời gian vừa qua. Các bạn ấy đều nghĩ rằng, bố mẹ không thương mình nữa, không yêu quý mình nữa, mình không còn bất cứ chỗ dựa nào, mình thật vô tích sự, thậm chí nhiều trường hợp còn có những suy nghĩ “quẩn”…”.[/justify]

Sự quan tâm, an ủi đầy yêu thương của các phụ huynh sẽ là liều "doping" lớn nhất cho teen sẵn sàng cầm sách vở "chiến" tiếp !

[justify]Chị Ngọc nói thêm: “Ở độ tuổi teen, vốn tâm lý của các bạn ấy đã không vững vàng. Việc gặp phải thất bại này lại càng khiến teens trở nên nhạy cảm và yếu đuối hơn. Sự tức giận, những câu nói của bố mẹ có thể vô tình khiến cho con cái càng “đau” hơn, mang tâm lý tự ti, buồn chán, không có ai ở bên để chia sẻ, tâm sự, nhiều khi sẽ dẫn đến bế tắc…”.[/justify]
[justify]Thế nhưng, sâu trong lòng bố mẹ vẫn mãi là những lo lắng, yêu thương.[/justify]

[justify]Đọc được những dòng tâm sự trên, cô H, mẹ của V trong trường hợp trên cũng không kìm được nước mắt: “Quả thực, cô không nghĩ rằng mình lại khiến cho em nó có những cảm xúc, suy nghĩ như vậy. Cô chú quá buồn vì em không đạt được kết quả như mong muốn, nên thành ra hơi vô tâm…”.[/justify]

[justify]Chia sẻ ý kiến của mình, bác N, mẹ của Dung nói: “Chẳng có bố mẹ nào lại ghét con cái cả. Khi con cái bước vào kì thi quan trọng, bố mẹ là người lo lắng gấp nhiều lần, hi vọng gấp nhiều lần. Do đó, có thể niềm mong muốn không đạt được, bố mẹ buồn và có những hành động, lời nói lúc nóng giận như vậy thôi. Cơ hội còn nhiều cơ mà, cố gắng ở năm sau là được. Hiểu và thông cảm cho bố mẹ nữa, con nhé!”.[/justify]

[justify]Chính P.Mai cũng nói: “Là mình đã quá nhạy cảm khi nghĩ bố mẹ ghét bỏ mình. Mình buồn quá, viết vào trong nhật ký. Mẹ vô tình đọc được, hiểu được tâm trạng của mình, và thế là mẹ nói xin lỗi, mẹ bảo mẹ không cố ý làm cho mình buồn thêm đâu…”.[/justify]

[justify]Vững vàng lên, teen ơi![/justify]

[justify]Hãy hiểu rằng, bố mẹ cũng buồn như bạn, lo lắng cho bạn, yêu thương bạn. Chẳng qua, đôi khi bố mẹ không thể hiện yêu thương ấy một cách khéo léo và tinh tế nhất mà thôi.[/justify]

[justify]Chẳng có ai quay lưng lại với bạn cả. Cuộc sống muôn màu sắc, có thành công nhưng cũng có cả những thất bại. Hãy tin rằng, thất bại là cơ hội để bạn có một lần đứng lên, cố gắng nhiều hơn và vượt lên chính bản thân mình.[/justify]

[justify]Hãy khóc một trận “no nê” rồi quên hết buồn đi, xách balô về quê với ông bà để “đổi gió”, động viên bản thân bằng việc đi măm măm thỏa thích những món mình “kết” nhất. Lên dây cót cho tinh thần, để rồi sẵn sàng “chiến đấu” thêm một lần nữa. Nhất định thành công sẽ mỉm cười với bạn. Vững vàng lên, teen nhé![/justify]
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)