Phần I:
Ai đi xa về vào nhà Thống lí đều thấy có 1 cô gái tước đay bên tảng đá trước cửa gần tàu ngựa, công việc luôn tay, mặt lúc nào cũng cúi xuống, buồn rười rượi. Đó là đặc điểm bên ngoài của Mị, cô con dâu trừ nợ của Thống lí. Mị có 1 số phận oái oăm: khi bố Mị đi tán mẹ Mị ,vì ít tiền, không đủ bao mẹ Mị ăn chè uống nước, càng không thể mua những món quà tặng mẹ Mị nhân ngày 8/3, Valentine, Tết hay sinh nhật…, bố Mị đã mượn tạm của ông bạn Thống lí ít tiền. Sau đó, nước chảy đá mòn , cưa mãi cũng đổ , mẹ Mị chịu lấy bố Mị làm chồng. Từ khi cưới xong, bố Mị luôn băn khoăn về khoản tình phí khổng lồ đã vay. Ông tặc lưỡi và bảo mỗi năm sẽ trả góp 1 nương ngô vậy. Khổ thân ông già ít học chưa biết gì về thuế VAT cộng thêm vay tiền với lãi suất lớn nên đến già vẫn chưa trả xong. Thế là Mị bị bắt về làm dâu trừ nợ. Mị là cô gái có cá tính rất mạnh mẽ như con gái Hà Nội, khi biết nhà Thống lí định lấy cô về trừ nợ thì cô đã nói với bố cho ở nhà làm ruộng chứ quyết không làm dâu nhà giàu.
Số phận của A Phủ cũng chẳng khá khẩm hơn. Trong 1 lần đi chơi Tết, A Phủ đã "kết lòi pha" 1 cô gái. Anh tìm mọi cách để tiếp cận và ghi điểm trong mắt nàng như: "Anh hùng cứu mĩ nhân", "Áp sát" rồi chiến thuật "biển quà" nhưng đa số thất bại… "Anh hùng cứu mĩ nhân" thì bị tẩn cho tới bến,mặt sưng như quả ổi đến nỗi cả bản chẳng ai nhận ra. "Áp sát" nhà nàng thì liên tục bị chó cắn cho tơi bời hoa lá, quần áo rách te tua, đi thẩm mĩ viện 3 năm mới may mắn phục hồi được chút dung nhan. Còn dùng "biển quà" thì thấy sọt rác nhà nàng hôm nào cũng quá tải… APhủ cay đắng vác đàn ra gảy, nghêu ngao hát "Tình đơn phương", "Người ta nói", "Tình khúc vàng" … và may mắn làm sao, nàng là fan của Ưng Hoàng Phúc, Đan Trường nên chàng mới được nàng để ý. Đang lúc mọi việc sắp như ý thì nhảy đâu ra 1 tên phá đám mang tên A Sử. Hắn dùng mãnh lực đồng tiền cộng thêm môn võ bàng môn tà đạo là "Hấp tinh đại pháp" để cướp người yêu của A Phủ. A Phủ căm lắm, nghĩ: "mình bán hết tất cả mọi thứ để cưa nàng, giờ chỉ còn mỗi cái vòng vía và bộ áo mồi để mặc, thằng thọc gậy bánh xe kia ở đâu ra mà hỗn quá? ".
Càng nghĩ càng căm, A Phủ lao tới đánh liên tục 18 chiêu "Cầm nã thủ" vào A Sử. A Sử đâu phải tay vừa, hắn đẩy mạnh cô gái sang 1 bên rồi khéo léo dùng "Thái cực quyền" hóa giải mọi đòn thế. Một bên là đòn thế thiên về dương cương, 1 bên là thế quyền mềm mại tựa dòng nước, lấy nhu khắc cương, xưa nay vẫn vậy. APhủ thấy thế vươn tay tung 1 chiêu "Huyền minh thần chưởng" vào giữa ngực A Sử. Bùm, 1 tiếng nổ lớn phát ra, A Phủ bị văng ngược lại mười mấy trượng. Thì ra trước khi trúng đòn, A Sử đã kịp dùng "Kim cương bất hoại thể" của phái Thiếu Lâm làm A Phủ lãnh trọn lực phản chấn. A Phủ bật dậy, sát khí ngút trời,anh dùng tầng thứ 8 trong "Cửu dương thần công" vận đủ âm dương ngũ hành tung "Thất thương quyền" đánh tới, thế quyền mạnh như vũ bão có sức bạt sơn cử đỉnh. A Sử không dám khinh suất nên vận "Thuần dương vô cực công" hộ thể. Ầm, đòn thế thật khủng khiếp, dù có chân khí hộ thể ASử vẫn bị bắn mạnh về đằng sau. Hắn lồm cồm bò dậy, nghĩ: "nội lực người này quả là cao hơn ta 1 bậc,nếu đánh tiếp e rằng thua mất". Nghĩ vậy,hắn bèn rút thanh "Băng phụng kiếm", múa "Lạc anh thần kiếm" lao tới. A Phủ cũng rút thanh "Nguyệt tinh kiếm" đánh trả. "Lạc anh kiếm pháp" quả thật rất lợi hại, biến hóa khôn lường ("Lạc anh kiếm pháp" do Đông tà Hoàng Dược Sư sáng tạo ra,đặc điểm là cứ khoảng 5 hư chiêu sẽ có 1 thực chiêu cộng với tốc độ ra đòn nhanh khiến đối thủ khó mà trở tay kịp) làm A Phủ chống đỡ vô cùng vất vả. A Phủ vận 10 tầng chân khí vào cây "Nguyệt tinh kiếm", dùng "Độc cô cửu kiếm" đánh mạnh vào yếu huyệt trên người A Sử khiến hắn phải thu kiếm về đỡ làm hư chiêu biến thành thực chiêu,không biến hóa được nữa. Bọn bạn của A Phủ vì muốn có được cây "Nguyệt tinh kiếm" nên đã phối hợp với ASử để bật hưng chính bạn của mình.Lừa lúc A Phủ không để ý, chúng lắp sẵn cây "Băng hỏa cung" ngắm bắn A Phủ 1 đòn chí mạng. Nhân cơ hội đó, A Sử dùng 1 chiêu trong "Hàng long thập bát chưởng" là "Phi long tại thiên" đánh thẳng vào giữa ngực A Phủ khiến anh "knock out" và bị bắt về làm đầy tớ.
Về phần bọn bạn của A Phủ, sau khi có được thanh "Nguyệt tinh kiếm", trong lúc mân mê, chúng bị đứt tay. Trên kiếm có thạch tín + hạc đỉnh hồng —>
Lục bản mộc
Nhị lạng đinh
Hoa linh tinh
Đa nhân khóc
Bát nhân khiêng ( biết là gì không??? )
Mị về nhà ASử mang tiếng là vợ,là con dâu nhưng bị đối xử như con ở ,tuy vậy vì thương cha, Mị vẫn cố gắng chịu đựng. Một hôm, khi Mị lên núi tìm thảo dược, nàng mải mê nô đùa cùng đàn bướm, không may ngã
xuống 1 hang động bí ẩn. Sau 1 hồi tìm kiếm đường ra, Mị tình cờ tìm được bí kíp "Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp", Mị mừng quá cất ngay bí kíp vào trong người rồi tìm đường về nhà. Chỉ sau 1 thời gian ngắn luyện tập, võ công của Mị đã tiến bộ vượt bậc.
Về phần A Phủ, sau khi bị bắt làm đầy tớ, anh phải làm mọi công việc khổ cực như dùng răng chặt củi cho nhà hắn, phải bắn Half Life với bố con hắn…Thế nhưng A Phủ không chịu khuất phục, anh vẫn âm thầm luyện tập võ công, quyết 1 ngày trả thù. Sau một thời gian, A Phủ đã luyện gần xong "Hấp hồn chiết tinh đại pháp",chỉ còn 1 chiêu cuối cùng là "Đoạt mệnh chưởng" là chưa luyện. Chỉ cần luyện xong là A Phủ sẽ trở thành vô địch bản Mèo nhưng A Sừ lại đến đột ngột định bắt A Phủ chiến Đế Chế và bắt gặp A Phủ đang luyện võ. Thấy vậy, hắn liền tức giận lao tới tung "Long hổ trảo" chụp vào 2 chân A Phủ. Nhanh như chớp, A Phủ nhảy lên dùng "Toàn chân cước" đá thẳng vào mặt A Sử. "Bốp!", A Phủ văng ngược lại đằng sau, sức mạnh của A Sử thật đáng sợ, A Sử lừ lừ tiến về phía APhủ và "huỵch", hắn ngã gục xuống đất. Cú đá vừa rồi của A Phủ uy lực không lớn nhưng thứ đánh ngã A Sử chính là "Ngũ độc thất tâm tán" trên giày của A Phủ. Đây chính là thành quả của việc 9 năm không cởi giày, cộng với việc thường xuyên đá phải "mìn" của cún. A Sử thấy mặt mình vừa mất công chăm sóc bằng kem dưỡng da, nay bị A Phủ phá hỏng, hắn tức tối gồng mình biến thành Siêu Xida. "Víu" 1 cái, 2 cú đá đã trúng ngay vào hàm và bụng A Phủ, "chíu" 1 cái nữa, cả cái cùi trỏ giáng thẳng vào mắt, nguyên 1 cái đầu gối thúc vào cằm,A Phủ nằm luôn. A Sử tưởng đã hạ "knock out" được đối thủ nên cười rú lên sung sướng… Cười chưa hết câu đã ăn nguyên 1 cái dép vào mặt. Người ném là ai? "Bốp!bốp!bốp!" , 2 cú đấm và 1 phát đạp làm A Sử tối tăm mặt mũi, A Sử định vùng dậy nhưng chân tay rã rời, đầu như búa bổ, A Phủ đứng sừng sững trước mặt dùng kình lực của "Thiên viên công" áp chế hắn. Thì ra trước khi trúng đòn, A Phủ đã dùng "Di hồn đại pháp" tránh đòn, thứ A Sử đánh chỉ là 1 khúc gỗ. A Phủ ngẩng mặt lên trời cười còn man rợ hơn cả A Sử rồi nói: "Ngươi không biết có câu "cười người phút trước,nửa phút sau người cười" sao? Ta nhẫn nhịn ngươi quá lâu rồi, ngày này năm sau sẽ là giỗ đầu của ngươi, xem đây!" . Nói rồi A Phủ vận khí định tung chiêu dứt điểm ASử…
Đúng lúc nguy cấp đó, 1 luồng ánh sáng chói chang như quảng cáo Yo-most loé lên, thanh "Băng phụng kiếm" xé gió lao đến, áp lực của kiếm mạnh đến nỗi A Phủ thấy nhói vào tận tim, anh vội hoảng hốt thoái lui. Người vừa đánh A Phủ chính là Thống Lí, hắn đã đến kịp để cứu con trai mình. A Sử vừa thoát khỏi kình lực của A Phủ, thấy vậy vô cùng mừng rỡ, khí thế ngùn ngụt. A Phủ giờ đây bị rơi vào thế gọng kìm, tình thế vô cùng bất lợi. Thống Lí đưa 2 con mắt ti hí nhìn A Phủ đang trong thế bí rồi hét lên: "con trai,dzô!!!". Hai cha con như 2 mãnh hổ cùng lao vào tấn công APhủ,dù vậy, A Phủ vẫn kiên cường chống đỡ. Trận quyết đấu làm rung chuyển cả 1 vùng. Được 1 lát, Thống Lí nhìn đồng hồ:"Chà!đến Gặn Nhau Cuối Tuần rồi, kết thúc thôi " . Hắn hét lên: "A Phủ, Xem đây!" ,"hự hự, hâya! 5 cải tiến cho 1 chưởng lực!". Chưởng pháp như vũ bão đánh A Phủ lún sâu vào núi đá, gây nên rất nhiều tiếng nổ lớn và gây chấn động khủng khiếp ( ghi chú: nơi A Phủ bị đánh lún vào giờ là hang Pắc Bó). Chưởng pháp quá mạnh làm A Phủ không chịu nổi, mồm thổ máu tươi, bất tỉnh. Bố con A Sử chưa muốn giết A Phủ vội vì như thế sẽ mất đi người chơi Game với bố con hắn. Chúng mang A Phủ về trói ở cây cột ngoài sân, người A Phủ đầy máu me nên trông rất thảm thương. Mị vào thấy vậy chỉ "xì!" 1 tiếng, coi đó như chuyện bình thường ở huyện, hơn nữa lại thấy APhủ xấu xấu bẩn bẩn nên chẳng thèm để ý. A Phủ tỉnh lại, thấy Mị đang luyện "Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp" bên bếp lửa, A Phủ liền gọi:
"bé gì xinh xinh ơi!cho mình xin chai nước khoáng!"
Không có ai trả lời, A Phủ lại tiếp tục:
"bạn gì áo tím ơi! làm ơn cho mình bát nước sôi nguội"
…im lặng…
"bé đang luyện kiếm ơi! Anh khát lắm rồi, lấy anh cốc nước!"…
"Ê!con kia! Mày điếc à? Lấy tao lon bia!"
Bị giật mình, Mị tức giận ném ngay cả cái giẻ vào mồm A Phủ rồi bỏ về phòng. Hôm sau đang ngồi bên bếp lửa, đột nhiên Mị ngước mắt lên và thấy Ạ Phủ khóc. Nghĩ lại những cực hình mà bố con Thống Lí đã dùng, Mị thấy thương A Phủ quá. Lão Thống Lí thật tàn bạo, hắn cho người tới cù ki khiến A Phủ dù đang trọng thương mà không cười không được, bỏ đói lâu lâu, hắn lại cho người tới quạt chả thật thơm làm anh sống không bằng chết. Mị lại gần hỏi: "Ê cu! Lớn tướng thế này rồi mà vẫn nhớ mẹ à? Chậc chậc! Thương quá!!!". Chẳng thấy A Phủ nói gì, Mị sực nhớ ra là vẫn còn cái giẻ trong mồm A Phủ. Chẳng cần suy nghĩ, Mị vận công cho luôn 1 chưởng vào bụng A Phủ làm anh phun cái giẻ ra. Khốn khổ cho APhủ, phải người khác thì đã về với cụ Cacmac-Lenin lâu rồi, may mà APhủ là người luyện võ nên thoát chết. APhủ thều thào nói: "cô nương ở đây cũng chẳng sung sướng gì, chi bằng 2 ta hãy hợp sức thoát khỏi đây, tại hạ sẽ giúp cô nương hoàn chỉnh bộ "Ngọc nữ tố tâm kiếm pháp". Nói đến đây, APhủ gục xuống. Mị thấy cũng thương hắn, hơn nữa, những lời hắn nói đều có lý cả, Mị bèn vung kiếm chặt đứt dây xích rồi vận công trị thương cho A Phủ. Mị cõng APhủ, dùng "Lăng ba vi bộ" phóng vụt đi. Trước khi đi,Mị còn vung chưởng đánh nổ khu WC nhà Thống Lí.
Phần II:
Chạy được một lát, hai người dừng lại thở. Mị với vẻ mặt rất tự hào nói với A Phủ: “Mình chạy nhanh quá, Nguyễn thị Tĩnh là cái đinh, bao giờ đến Seagames để kiếm vài cái huy chương về làm ám khí”. Vừa dứt lời đã thấy đằng sau sát khí ngùn ngụt, A Sử cầm thanh Băng Phụng Kiếm chém tới, kiếm khí cuồn cuộn như muốn nuốt sống hai người. Nhanh như cắt, Mị cầm lấy tay A Phủ, dùng “Lăng ba vi bộ” né qua 1 bên. Gê gớm thay, phiến đá A Phủ vừa ngồi đã nát vụn trước sức mạnh của Băng phụng kiếm. A Sử hét lên: “Ta không hiểu các người là cái giống gì??? Lũ các ngươi đã bỏ trốn lại còn đánh nổ cả cái WC 5 sao của ta làm ta phải chui rúc bụi rậm”. “Láo !!!” , A Phủ hét lên “ WC nhà mày có một sao rưỡi, định ăn vạ à ?“
“ 5 sao “
“ 1 sao rưỡi “
“ 5 sao “
“ 1 sao rưỡi ”
…
“ Bốp , Bốp “,2 cái dép ( vừa nặng cân, vừa nặng mùi ) bay trúng mặt 2 tên làm chúng tỉnh ngộ. Mị nói: “ không còn nhiều thời gian nữa đâu, tấn công đi nào ”. Nói rồi, Mị biểu diễn vài điệu nhảy bốc lửa mà cô nàng học lóm của Briney và Xtina làm cho A Sử tê cứng, mồm cười cười, mặt ngẩn ra, đần thối. Nhân cơ hội này, A Phur dồn toàn bộ sức lực vào “Thiên sơn lục dương chưởng” đánh tới. “Ầm” một tiếng nổ lớn phát ra, A Sử bị hất văng gần trăm trượng, toàn thân muốn vỡ vụ. Thấy A Sử trúng đòn như vậy, A Phủ không thèm xuống tay bèn quay đi tha cho hắn 1 con đường sống. Đi được vài bước bỗng thấy lạnh sống lưng, sát khí ngút trời, A Phủ chỉ kịp xoay người tránh nhưng “PHỤT”, dòng máu đã chảy, Băng phụng kiếm đã cắt vào vai anh một đường ngọt sắc. Kẻ đánh lén không ai khác chính là A Sử. A Phủ cầm lấy kiếm, sự căm giận đã lên tới tột đỉnh, anh hét lớn: "A Sử, nạp mạng!!!". Thế kiếm cuồn cuộn, đất trời nghiêng ngả, nghịch chuyển âm dương. A Sử đã cố gắng tránh nhưng không kịp rồi. Hự, A Sử gục xuống. dòng máu của hắn loang lổ, hôi thối cả một vùng. A Phủ toan quay đi nhưng anh đã lấy áo choàng của mình phủ lên người A Sử, quae là một hành động hiệp nghĩa của con nha võ.
Mị và A Phủ sau khi vượt biên trốn thoát khỏi nhà Thống Lý đã vượt biên, nhập cư trái phép vào Phiếng Sa. Lúc đầu rách rưới, mệt mỏi, tí chết đói, may mà lúc đó có mấy chàng trai "Mường tè" đang luận về Đế Chế. Như chết đuối vớ được phao, A Phủ bèn gạ chúng đánh tiền và dĩ nhiên chúng chỉ cúng tiền cho A Phủ. Từ đó, hôm nào anh cũng lang thang khắp các hàng Games để kiếm tiền lập nghiệp. Sau khi kiếm được một số tiền kha khá, A Phủ bàn với Mị mở hàng chat, đem văn minh tới cho bọn thổ dân, miền núi. Mị thường chat suốt ngày để dụ dỗ nhưng con cừu non như: "Em 16 tuổi, xin và chưa có người yêu …" và con vịt béo nhất bị mắc bẫy là A Châu. A Châu vốn là con nhà địa chủ ở miền xuôi, vì nghe lời Mị dụ dỗ đã bỏ nhà lên rừng đánh đu với khỉ. Sau khi đánh đu chán, A Châu tìm đến nhà Mị xin cầu hôn. Mị phân vân không biết nên chọn ai, mộy người là Anh hùng miền núi, một người là địa chủ miền xuôi, cả hai đều rât tài giỏi. Mị nghĩ rất lâu mà vẫn chưa nghĩ ra cách gì bèn lên mạng chat chit một hồi, cuối cùng được gà cho một cách. Mị gọi cả hai vào rồi nói: "Cả hai anh đều hết sức tài giỏi nhưng em chỉ có một mình biết chọn ai đây. Thế này vậy, sáng ngày mai, ai mang lễ vật gồm Voi chín ngà, Gà chín cựa, Ngựa chín hồng mao đến trước thì người đó sẽ là chồng em.
Sáng sớm hôm sau, cùng lúc A Phủ và A Châu mang lễ vật tới. Đến lúc này đành phải cho hai người thi đấu với nhau bằng võ, văn và nhạc. Đầu tiên thi võ, A Phủ lại gần tảng đá lớn trước nhà rồi vung tay dùng "Cương đao chỉ" chém mạnh, tảng đá vỡ đôi. A Châu thấy thế "cóng" quá, xin thua luôn. . Phần thứ hai: thi văn. Đề bài: "Viết một câu tả tình yêu của mình đối với Mị". A Châu viết: "Khi anh nhìn vào đôi mắt kiêu sa kia, thời gian như ngừng trôi". A Phủ vốn là kẻ võ biền, chỉ suốt ngày biết đấm đá, trình độ văn siêu mít đặc. Bí quá, A Phủ bèn dùng "thiên lý nhãn" nhìn trộm bài của A Châu và hắn đã viết bằng một câu tương tự: "Khi anh nhìn thấy bản mặt em, đồng hồ như đứt dây cót không dám chạy". Thắng thua phần này thì chắc các bạn đã biết. Phần cuối cùng thi nhạc. Vốn tự tin về giọng hát của mình, A Phủ ôm đàn hát "Tình khúc vàng" với mong muốn bắn rụng con tim người đẹp. Đáp lại, Mị lắc đầu chép miệng "Xưa rùi". Đến lượt A Châu, tuy hát không hay nhưng không sao, anh đã có tiểu xảo hỗ trợ. Thừa lúc mọi người không để ý, hắn đã nhét đĩa CD mới nhất cùng bộ loa và đầu DVD siêu nhỏ nhưng cực kì chất lượng vào người. Sau đó chỉ là công việc ấn nút khởi động và nhép môi theo bài hát. A Phủ thấy mình sắp thua bỗng loé lên một gian kế. Hắn gọi A Châu lại và bỏ nhỏ: "Châu huynh, thấy huynh là một hảo hán nên tôi nói thật, con Mị này chẳng hay ho gì đâu. Nó thuê tôi vờ cạnh tranh với huynh để nâng cao giá trị của nó. Trước đây hình như cũng có 6 hay 7 thằng bị mắc câu, sau khi biết nó xấu tính lại bị ghẻ nên đều ù té chạy". Nghe đến đây, A Châu tái mào, không nói không rằng chạy rẽ đất. Cuối cùng, Mị lấy A Phủ làm chồng, A Phủ và A Châu kết nghĩa anh em. Một kết thúc có hậu !!!
học sinh nước ta giỏi thật 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3