Ôi..em cần anh…
Anh biết…Mình bắt đầu nhé…
Vâng…nhưng anh từ từ và nhẹ nhàng nhé…
Em yên tâm…trong lĩnh vực này anh là chuyên gia…
Ôi…Em tin anh…
Chỗ này phải không em…
Vâng…vâng…chính nó đấy…
Nào …nào (một vài tiếng động khe khẽ vang lên trong đêm)…
Được rồi đấy…anh dập vào đi…
Em chắc không…anh dập thật nhé…
Ôi…vâng…
Nào thì dập…
Cả căn nhà bỗng vụt sáng…Tiếng cô giáo Thảo đầy hân hoan: “Cảm ơn anh!!! Không có anh thì nhà em mất điện đến sáng mất…”
xin it' keng nhe' 3congratz3