Tâm sự - chia sẻ 2013-10-12 01:39:17

Chồng mắc bệnh sĩ diện, đám cưới nào cũng mừng 1 triệu, thằng này bị dở hơi rồi!!!!!!!!!!!!!!!11


Trước khi lấy nhau, chồng có bệnh sĩ thì tôi rõ rồi. Dù là không có bao nhiêu tiền trong túi, nhưng hễ cứ ai gọi đi đâu là chồng cũng đi, rồi lại tranh trả tiền.
 
Tiền có khi hết sạch, còn vài chục bạc trong ví cũng cứ bon chen trả, còn ngày mai sống ra sao không cần biết, một là về xin vợ, hai là đi vay.
Nghĩ lại nhiều khi thấy ức. Bạn bè chơi với nhau thì có đi có lại, nay người này trả, mai người kia trả, hoặc là ‘campuchia’ thì có phải là tốt không. Nhưng chồng không chịu, cứ bảo chẳng thấy ai rút tiền ra, mình ngại lại phải rút. Thế hỏi chồng, tại sao cứ phải là mình rút, trong khi họ chẳng làm điều đó. Họ có ỳ thì mình cũng cứ ỳ ra.
Mà có phải là mình ăn của người ta đâu, có phải là mình không tranh trả bao giờ đâu. Đi với hội này cũng không phải là ít, thấy nhiều lần mình trả rồi thì họ cũng nên chủ động đứng lên mà trả. Có lẽ, vì họ thấy chồng sĩ nên họ lợi dụng chứ chắc gì là bạn bè thân. Tôi nói ra điều ấy thì bị chồng mắng, có khi còn dọa cho tôi ăn bạt tai. Tôi bực bội vô cùng, nghĩ mình đã làm tròn trách nhiệm của người vợ, dù sao cũng là nghĩ cho chồng, vậy mà chồng còn coi tôi là người ki bo, tính toán, rồi bảo tôi khó tính, không chân thành với bạn bè. Họ chân thành với mình thì không nói làm gì, đằng này họ chỉ lợi dụng chồng mình thì thân thiết làm gì cho mệt.

Đi với hội này cũng không phải là ít, thấy nhiều lần mình trả rồi thì họ cũng nên chủ động đứng lên mà trả. (Ảnh minh họa)

Cái tính sĩ của chồng cho tới tận ngày lấy nhau về, thậm chí là khi có con vẫn không chừa. Có gia đình, có con cái rồi, trăm thứ chi tiêu, thế mà chồng không ý thức được trách nhiệm của vợ. Bảo chồng giàu sang, tháng cho vợ được vài chục triệu, hay chục triệu thì cho chồng đi chơi xả láng. Đằng này chỉ đưa được có hai triệu, còn lại chồng dành vào việc ăn chơi hết. Nghĩ đến chồng mà chán. Thanh niên sĩ diện đã là một chuyện nhưng có con cái rồi còn sĩ thế thì không biết bao giờ mới khá được. Bạn chồng cũng tồi thật.
Đó là một chuyện của cái bệnh sĩ. Ai cũng bảo chồng hâm nhưng mà nhiều người như thế, chứ cũng chẳng phải độc nhất vô nhị. Chỉ là những người như thế đều là những người có tí ‘ẩm’. Cái gì cũng, chuyện tiền nong thì càng nên sòng phẳng thì mới bền lâu được.
Câu chuyện thứ hai mà tôi rất bức xúc, đó là chuyện đi ăn cưới của chồng. Mỗi lần có ai mời đám thì chồng chuẩn bị cái phong bì 1 triệu với những người thân. Còn phong bì 500 với những người vừa vừa. Chồng bảo, thân thiết họ mới mời mình, chứ bây giờ có tuổi tác rồi, có con cái rồi, không thân thiết ai người ta mời làm gì. Chồng bảo, cả đời người mới có một lần cưới vợ, thế nên cứ bỏ phong bì lớn lớn tiền cho họ mừng. Dù sao thì cũng có đi có lại. Ôi thế mà có người cả đời cưới 2 bà vợ thì lần nào chồng cũng mừng giống lần nào. Nghĩ mà nản.

Người ta đi mình nhiều thì không nói, mình nên có trách nhiệm trả lại. Nhưng người ta chẳng đi mình, giờ họ mời lại chồng cũng mừng bao nhiêu tiền. (ảnh minh họa)

Hôm rồi có cậu bạn thân của chồng mời cưới, chồng bảo tôi đi vay cho anh 2 triệu để ăn cưới. Tôi bảo làm gì mà tới từng ấy thì chồng liệt kê là bỏ phong bì 1 triệu, còn lại 1 triệu đi lại, xe cộ, nước non cũng hết. Tôi bực mình không đi vay, có tôi cũng không đưa, anh tự lo liệu. Không phải tôi tiếc rẻ nhưng cũng phải tính tới hoàn cảnh của mình. Cái phong bì cưới mà đánh giá được tình cảm bạn bè thì đúng là không nên có hai từ ‘bạn thân’. Tôi xót tiền vì con tôi còn chưa có tiền mua sữa, còn chưa có quần áo đẹp, sao cứ phung phí như vậy.
 




Người ta đi mình nhiều thì không nói, mình nên có trách nhiệm trả lại. Nhưng người ta chẳng đi mình, giờ họ mời lại chồng cũng mừng bao nhiêu tiền. Nếu ai cũng như thế thì có mà cả nhà khánh kiệt vì chuyện cưới xin, bạn bè. Cái tính sĩ nó đã ngấm vào máu chồng, sửa cũng không được. Bảo là giờ ai mừng đám cưới 300, 200, thế mà tôi đi cưới ở cơ quan, chị nào không thân lắm, tôi toàn mừng 300. Các anh chị đồng nghiệp cũng đi như vậy thì mình theo chứ sao. Sao cứ câu nệ mãi cái chuyện phong bì cưới.
Đám thân là chồng mừng tiền triệu, đám vừa thì nửa triệu, thân làm vợ tôi xót xa vô cùng, nhìn con mà đứt từng khúc ruột. Mình không có thì mình đi ít, sau này người ta còn có con cái, mình cũng nên tính chuyện đến thăm hỏi. Có phải chỉ cái đám cưới là xong đâu. Thế mà chồng cứ khăng khăng, chồng còn bảo, đi không nhiều họ khinh cho. Ai mà khinh bạn phong bì ít chắc là người đó không chân thành, không coi mình là bạn.
Nói thế nào chồng cũng không chịu. Chồng còn bảo phải coi trọng bạn bè, sống sao cho người ta nể, thế chồng có nghĩ sống sao cho vợ con nể hay không? Đối với người ngoài thì nhanh nhẹn, chăm chút, chu đáo, còn với vợ con thì chẳng ra sao cả, vợ nói gì cũng dọa đánh vợ. Người đàn ông của quần chúng như vậy liệu có thể làm chồng tốt hay không. Ngày thường, 1 tháng 1 cái đám còn có thể lo được, giờ mùa cưới, tháng mấy cái, thử xem chồng lấy tiền đâu ra. Tôi có tiền cũng không đưa cho chồng, cho anh biết thế nào là tác hại của việc sĩ diện. Đúng là, không có tiền còn sĩ rởm, mệt người. Chỉ mong sao chồng sớm tỉnh ngộ và nhận ra chuyện, mình mừng họ nhiều thì họ mang nợ lớn, cũng chỉ là hình thức tráo đổi mà thôi, mệt thật!
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)