Có một quán ăn chuyên phục vụ Vịt Bắc Kinh giả, chỉ treo ở ngoài quầy bán là con vịt thật.
[justify]Một hôm có một ông thực khách vào quán kêu một con vịt Bắc Kinh.[/justify]
[justify]Thằng bé phục vụ bưng ra cho ông một con vịt Bắc Kinh giả. Sau khi ông thực khách ngửi con vịt ông liền đưa ra phán quyết:[/justify]
[justify]- Đây là con vịt Bắc Kinh giả không phải vịt Bắc Kinh thật.[/justify]
[justify]Thằng bé vội mang cho ông một con vịt khác. Lần này cũng tiếp tục là một con vịt giả. Cũng tương tự ông thực khách lại phán:[/justify]
[justify]- Đây là con vịt Bắc Kinh giả không phải vịt Bắc Kinh thật.[/justify]
[justify]Thằng bé sợ hãi vội lấy con vịt Bắc Kinh thật cho ông thực khách. Lần này ông thực khách cũng ngửi ngửi con vịt rồi đưa ra phán quyết:[/justify]
[justify]- Đây là con vịt Bắc Kinh thật.[/justify]
[justify]Thằng bé sao khi nghe xong liền hỏi ông thực khách:[/justify]
[justify]- Cháu làm ở đây tám năm rồi mà chưa ai phân biệt được vịt Bắc Kinh thật. Sao chú có thể phân biệt được vậy?[/justify]
[justify]Ông thực khách tỏ ra đắt ý và đáp:[/justify]
[justify]- Bất kì con vật nào tôi chỉ cần ngửi cái phao câu là biết xuất xứ của nó từ đâu ngay.[/justify]
[justify]Thằng bé bật khóc nói:[/justify]
[justify]-Chú ơi! Con đã đợi chú từ nhiều năm nay rồi. Từ khi con sinh ra đến này không biết quê hương mình ở đâu, nay gặp được chú đúng là giời có mắt mà.[/justify]
[justify]Ông thực khách: ặc 3crisp3 3crisp3[/justify]